Act 1
Trong một đêm mưa, Hàn Trạc Thần vội vã bước vào mộthộp đêm ồn ào. Hành lang tối đen như muốn nuốt chửng cả hình bóng của hắn.
Cuối hành lang, Hàn Trạc Thần một chân đạp cửa, thuận tay vớ chiếc ghế bên cạnhcửa ra vào ném về phía An Dĩ Phong đang ngồi trên sofa. An Dĩ Phong lấy tay đỡ.Hắn không tức giận cũng không ngạc nhiên, xoa xoa cánh tay: “Ấy! Sao lại phảitức giận như vậy chứ?!”
“Anh đã nói với chú bao nhiêu lần rồi, đừng làm việc gì quá tuyệt tình.” HànTrạc Thần cởi chiếc áo gió bị ướt nước mưa quẳng về phía An Dĩ Phong, tức giậnnói: “Hai anh em thằng Báo vừa mới ra tù, không động chạm gì tới chú, chú liềumạng với chúng làm gì?”
An Dĩ Phong không nói gì, giũ chiếc áo trong tay, tung cho thuộc hạ đứng đằngsau.
“Chú đã đủ vẻ vang trong xã hội đen, hà tất phải tiêu diệt sạch?!”
“Em thấy chúng ngứa mắt.”
Hàn Trạc Thần day day trán, ngồi xuống sofa châm một điếu thuốc, chỉ vào ngườiđàn ông trong phòng bị đánh cho bầm dập, hỏi một thuộc hạ của An Dĩ Phong: “Cóviệc gì mà ra tay mạnh như vậy?”
Tên thuộc hạ kia vội đáp: “Hắn là sát thủ do thằng Báo thuê. Báo cho hắn mộttrăm vạn để hắn giết...”
“Được rồi”, An Dĩ Phong ngắt lời. “Đừng đánh nữa, lôi ra ngoài vứt xuống biển.”
...
Hàn Trạc Thần không nói gì, nhìn An Dĩ Phong một cái, nhẹ nhàng nhả khói thuốc.
Người đàn ông bị đánh cho dở sống dở chết bị lôi đến cửa, một vũng máu đỏ thẫmthấm xuống mặt sàn đầy bụi. Lúc sắp bị lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-soi/1257354/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.