Nghe tôi nói xe sẽ phát nổ mạnh nên người trong xe như ong vỡ tổ lao ra ngoài làm xe xóc nảy lung tung.
Mùi xăng trộn với mùi máu khiến người ta phát nôn.
Tôi vất vả lắm mới chen xuống khỏi xe thì phát hiện một chiếc giày của mình bị rơi mất. Tôi quay lại thì thấy đống người dập nát do bị văng ra ngoài xe.
Dù có cho tôi 30 lá gan thì tôi cũng không dám trở lại tìm giày. Sau đó tôi vội vàng đỡ Noãn Tâm đứng dậy đi về phía khách sạn Sail
"A..."
Tôi bất ngờ dẫm phải vật sắc nhọn ở dưới chân và nó đã cứa vào lòng bàn chân. Tôi vốn nghĩ đó là một mảnh thủy tinh vỡ. Không ngờ rằng nó lại là một chiếc nhẫn.
Vì bị dính máu nên không nhìn rõ được hình dáng ban đầu.
Tôi nhịn đau đưa chiếc nhẫn tới trước mặt của Noãn Tâm tính hỏi xem đây có phải là nhẫn của cậu ấy hay không thì không ngờ đến, cậu ấy ngất luôn.
" Noãn Tâm à, cậu mau tỉnh lại đi, đừng làm tớ sợ mà!!"
Cũng may, chỗ này cách khách sạn Sail cũng không xa, lúc tai nạn xảy ra thì người ở đối diện đã phát giác, còn nhanh chóng phái xe cứu viện nhanh chóng tới đây.
Nhưng không ai ngờ được là xe cứu viện vừa tới
thì chiếc xe khách du lịch của chúng tôi nổ mạnh
một tiếng, ngay sau đó vang lên mấy tiếng nổ nữa, những chiếc xe cứu viện nối tiếp nhau nổ tung.
Chỉ trong thoáng chốc, ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-quy/3081032/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.