Tôi ngẩng đầu lên vừa vặn nhìn thấy khoé miệng như cười như không của anh ta, cơ thể thon dài lười biếng ấy dựa vào trên thần đàn, trong tay đang cầm cỗ quan tài nhỏ vốn được đặt ở trên thần đàn, nhìn như thể đang khám phá nó.
Thấy tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ta dứt khoát xe mẩu giấy dán trên con bù nhìn xuống và đưa đến trước mắt tôi:
" Tên đầy đủ của tôi là Lãnh Thiên Ngạo, chỉ viết hai từ này là không được."
Nói xong, đầu ngón tay của anh ta giương lên ném mẩu giấy xuống trước mặt tôi. Trên mặt anh ta vẫn là nụ cười có như không, nhưng tôi biết anh ta như vậy mới là khủng bố nhất.
Quả nhiên, một giây sau anh ta vung tay lên phá sập toàn bộ thần đàn thành bột phấn, tiếng ầm ầm vang lên, đẩy lui tôi về sau mấy bước, ngã trên mặt đất mà ho khụ khụ không ngừng.
Một giây sau, cơ thể to lớn của anh ta đè lên người tôi, còn xé rách đi hỷ phục của tôi.
" Ai cho phép cô làm pháp sự chết tiệt này?"
" Đừng đụng vào tôi, đại sư...đại sư...cứu mạng với..."
Tôi vừa vùng vẫy vừa kêu to, anh ta liền giật mạnh lấy tóc của tôi, kéo mạnh tôi đến gần trước mắt anh ta, hơi thở lạnh như băng của anh ta, phả lên mặt tôi, và đồng tử màu xanh của anh ta trông thật đáng sợ.
" Không cho tôi chạm vào cô? Đây chẳng phải là động phòng hoa chúc do cô chuẩn bị hả?"
Tiếng quát lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-quy/3080988/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.