Ai nghe đến hai chức vị này đều sẽ trực tiếp nghĩ là đi vào bằng cửa sau, nhưng hiện tại tôi không quản được nhiều như vậy.
Noãn Tâm không quen nhìn như thế, đoạt lấy chiếc cốc trong tay tôi:
"Thư ký là tớ đã tan tầm rồi, thì sao trợ lý thư ký như cậu vẫn phải ở đây pha cà phê chứ?"
Cái con này, cậu ấy biết rõ tôi đang giúp người nào pha nước mà còn cố tình nói ra câu này, tôi bực bội giật chiếc cốc trong tay cậu ấy, cho nước vào rồi khuấy đều.
" Hiểu Hiểu à, cậu không nghe thấy tớ nói gì sao? Bây giờ chúng ta đã tan tầm rồi chúng ta hãy đến nhà Gia Minh để học pháp thuật Mao Sơn đi."
" Giám đốc vẫn chưa cho phép trợ lý nhỏ là tớ tan tầm đâu!"
Tôi tỏ vẻ ấm ức, hài lòng nhìn sắc mặt của Noãn Tâm liền lập tức xanh mét lại, cậu ấy kích động, hấp tấp muốn đi tìm lão già kia, nhưng bị tôi nhanh chóng kéo giữ lại:
"Noãn Tâm, cậu đừng tức giận, thật ra tớ có lý do muốn tan tầm muộn đó."
" Lý do là gì hả?"
Noãn Tâm bĩu môi, vẻ chán ghét tên giám đốc ở trong lòng đều viết rõ lên mặt.
Tôi nhìn xung quanh và chắc chắn không có ai ở gần đó thì mới ghé vào tai Noãn Tâm:
" Tối nay, tớ định đi bắt quỷ!"
" Tớ không rõ, nhưng mà không phải Lỗ Gia Minh đã nói với cậu rồi sao, là xung quanh chúng ta, quỷ có ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-quy/3080943/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.