" Hiểu Hiểu, con đã yêu người đàn ông đó rồi phải không?" 
Sư phụ đột nhiên dừng lại, bước chân xoay người lại nhìn tôi. 
Tôi giật mình ở trong lòng, vội vàng lắc đầu. 
"Vậy là tốt, người và quỷ khác đường, con tốt nhất là đánh rớt cái suy nghĩ đó đi." 
" Con biết rồi, xin sư phụ hãy yên tâm." 
Lúc này, Nhiếp Tranh không có mở miệng gây phiền phức cho tôi, rất kỳ quái. 
Chờ đến khi trở về lại tứ hợp viện, Lỗ Gia Minh và Noãn Tâm đã chờ ở cửa, vừa thấy chúng tôi liền chạy đến: 
"Các người đi đâu vậy? Cũng không mang theo di động, làm chúng tôi lo lắng muốn chết." 
" Hiểu Hiểu, có một chuyện tôi hy vọng cô có thể hiểu rõ, tuổi tác của sư phụ đã lớn, sau này nếu có chuyện gì hãy cứ để sư ca này đi cùng cô, trừ phi là do cô hoài nghi năng lực của tôi." 
" Không hề không hề, cảm ơn sư ca đã nhắc nhở, trước đó sư phụ có khen sư ca vẽ bùa tốt, tôi còn nói có cơ hội sẽ xin sư ca chỉ bảo thêm." 
Vừa nghe là được sư phụ khen, Lỗ Gia Minh vui vẻ giống như một đứa con nít: 
"Sư phụ thực sự nói như vậy sao?" 
" Đúng thế, thật mà, và đây cũng không phải là lần đầu tiên sư phụ nói như vậy." 
Trong lòng tôi cảm thấy áy náy đối với Lỗ Gia Minh, vì lúc trước tôi vẫn luôn châm chọc anh ta coi anh ta như là gà mờ, sau khi ở chung mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-quy/3080900/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.