A Nô là người đầu tiên cảm nhận được hơi thở của A Tán, anh ta cảnh giác canh giữ ở cửa, thấy thế tôi cùng Thiên Ngạo cũng nhanh chóng đứng lên, sắc mặt nghiêm túc liếc nhìn nhau một cái. Còn đám tiểu quỷ đã sớm bị sợ đến mức trốn vào trong bình, càng không dám để lộ ra hơi thở của mình.
" Để anh ra ngoài gặp ông ta! "
Tôi nhanh chóng giữ chặt lấy tay của Thiên Ngạo
" Muốn ra cũng là em ra, anh vừa bị Kim Minh Pháp Vương làm bị thương, bây giờ đi ra ngoài là rất nguy hiểm. "
" Vậy cũng tốt hơn là để em vào chỗ nguy hiểm!"
Thiên Ngạo thoát khỏi tay phải của tôi, nhưng không ngờ A Tán ở bên ngoài lại mở miệng nói vọng vào.
" Các người không cần tranh, tất cả ra đây, hôm nay tôi sẽ không ra tay với các người. "
Giọng của ông ta hùng hồn, không hề giống bộ dáng bị thương chút nào, xem ra trước khi quyết đấu với sư phụ thì ông ta đã sớm nắm chắc được phần thắng.
" Thật là ngông cuồng, để anh đi ra ngoài! "
" Chúng ta cùng nhau ra ngoài xem đi, xem ông ta giở trò gì! "
Tôi mau chóng đuổi theo bước chân của Thiên Ngạo, ngay cả A Nô cũng đi theo.
A Tán đang mặc trên người một bộ pháp bào màu đen, ông ta cầm pháp khí giống như là con quay, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ông ta ở cự ly gần như vậy, dáng người của ông ta nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-quy/2645840/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.