" Chị Tư nói đùa, không phải là tôi cướp đi bọn họ, mà là trong lòng bọn họ có chung mục tiêu, tất cả chúng tôi ở đây đều có cùng mục tiêu. Chẳng lẽ chị tư không muốn đạt được tự do sao?"
" Tao khinh, bà già à, mày gọi là chị hả? Đừng hòng mê hoặc tao, tao cũng sẽ không giống anh ba dễ bị mày lừa gạt, hôm nay tao tới nơi này chính là muốn diệt trừ mày, để anh ba cùng chú năm lại trở về bên cạnh tao. "
Bà già!!
Người phụ nữ nhỏ bé này cũng quá bất lịch sự rồi, bản thân mình không biết đã chết qua bao nhiêu năm rồi, thế mà giả vờ nhỏ trước mặt tôi.
Nhưng nghĩ đến cô ta dù sao cũng là chị trên danh nghĩa Thiên Ngạo, Thiên Ngạo khẳng định cũng hy vọng cô ta về bên chúng tôi, nên tôi vẫn là cố nén tức giận trong lòng, mà khuyên nhủ cô ta:
" Chị tư của Thiên Ngạo, chị đừng kích động, cứ quên lời tôi nói đi, hãy chờ Thiên Ngạo trở về, tôi để anh ta nói chuyện với chị. "
" Ha ha, thảo nào chú năm không ra đây, quả nhiên là trời trợ giúp tao, hiện tại tao liền diệt trừ bà già là mày đó! "
Nói xong cô ta trực tiếp cầm nòng pháo nhắm thẳng vào tôi, không cho tôi cơ hội phản ứng liền bóp cò, tôi vội vàng nằm xuống đất, trước mắt đã tránh thoát một kiếp, sau khi lăn hai vòng thì quỳ một gối trên mặt đất, một tay chống mặt đất.
" Chị thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-quy/2645368/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.