Chương trước
Chương sau
Nhiếp Tranh ở ngoài cửa hung dữ với hai bảo vệ qua một hồi, sau đó anh ta khom lưng tinh tế làm động tác mời vào. Tôi ngẩng cao đầu bước đi vào, chờ rời xa hai người bảo vệ kia, tôi mới vui vẻ xoay người nhìn Nhiếp Tranh:

" Sao anh lại làm bảo vệ nơi này thế, nhìn như là tổ trưởng đội bảo vệ vậy đó? "

" Không sai, đúng là tổ trưởng đội bảo vệ! "

Nhiếp Tranh vẫn lạnh lùng. Cuối cùng thì khuôn mặt tuấn tú cũng lộ ra nụ cười nhưng biến mất rất nhanh sau đó, không còn sót lại dấu vết nào, anh ta hỏi tôi:

" Hiểu Hiểu, em tỉnh khi nào? Cảm thấy người ra sao? "

" Ừm, không sao, mà các người đi cũng không gọi tôi dậy, chờ làm xong chuyện này, tôi sẽ tính sổ với các ngươi. "

" Không thành vấn đề ha ha "

Nhiếp Tranh cười khan hai tiếng, tôi nhìn chung quanh, thấy có hai người mặc quần áo bảo vệ đang nhìn về phía chúng tôi, tôi vội vàng cố ý giữ khoảng cách với anh ta, không ngờ là anh ta lại tiến lại thêm một bước. Tôi vội vã quở trách anh ta:

" Anh làm gì vậy, có người đang theo dõi chúng ta đó. "

Nghe tôi nói vậy, không ngờ là Nhiếp Tranh lại cười khan, nhưng lần này, giọng điệu của anh ta có vẻ đắc ý:

" Toàn bộ bảo vệ ở đây đã đổi thành người của chúng ta rồi! "



" Anh nói cái gì? Toàn bộ? Vậy hai người vừa rồi? "

Nhiếp Tranh gật đầu:

" Đúng vậy, vừa rồi anh chỉ làm bộ mà thôi, được rồi, anh không thể nói nhiều với em, nếu em đã đến rồi, mọi thứ diễn ra theo kế hoạch! "

Nói xong, anh ta ấn nút gọi Bluetooth trên tai:

" Hiểu Hiểu đến rồi, mọi thứ diễn ra theo kế hoạch ban đầu! "

Hôm nay có rất nhiều người, nhưng tôi vẫn phát hiện ra một chiếc váy dài màu đỏ của Liễu Sương Sương, nói đến điều kiện cá nhân thì Liễu Sương Sương nhất định là một người phụ nữ xuất chúng, mỗi động tác giơ tay nhấc chân cũng thể hiện sự cao quý, xinh đẹp luôn khiến ánh mắt người khác tập trung vào cô ta.

Hôm nay ở nơi này có rất nhiều người, Liễu Sương Sương đang khoác tay Lãnh Triết Lăng đi kính rượu, xem ra hôn lễ đã kết thúc.

Tôi ném cho Nhiếp Tranh một ánh mắt hiểu rõ và sau đó đi vào đám đông.

Mặc dù mọi chuyện đang diễn ra theo đúng kế hoạch, nhưng tôi phải đi tìm Ngoan Mậu và Tề Nguyệt trước, hai đứa trẻ này thường làm theo ý mình, chúng không thể gây rắc rối vào hôm nay.

Và chắc hẳn sẽ có không ít đạo sĩ ẩn náu ở đây, nếu bị bọn họ phát hiện Ngoan Mậu thì không tốt, may mắn thay là tạm thời vẫn chưa phát hiện ai đang sử dụng đạo pháp.

" Đợi lát nữa Lãnh Triết Lăng sẽ lấy cớ người không thoải mái muốn nghỉ ngơi nên lên phòng tổng thống ở tầng cao nhất của khách sạn, đến lúc đó Liễu Sương Sương sẽ cùng đi, và cô ta sẽ bị giết ở nơi đó! "

Giọng nói của Đặng Khải đột nhiên truyền đến bên tai, tôi nhìn lại, thấy bóng dáng anh ta đã đi vào đám đông.

Có vẻ như trong hai ngày mà tôi ngủ say, họ đã làm tất cả mọi thứ để triển khai, ngay cả các bộ phận nhỏ cũng được sắp xếp khá tốt, không có để mắt sẽ không nhận ra.

Điều quan trọng nhất trong phân công việc hợp tác là làm tốt phần của riêng mình, nhận được thông tin tôi liền rút khỏi bữa tiệc, vì bảo vệ của khách sạn đã đổi toàn bộ thành người của mình nên tôi liền đi thang máy thẳng lên tầng cao nhất.

Phòng tổng thống ở tầng trên cùng được chia thành hai phòng trái và phải, Lãnh Triết Lăng sẽ chọn phòng nào?

" Mẹ nó, sao mà cứ vào thời điểm quan trọng tôi lại đứt dây! "



Tôi vò đầu bứt tai, cố gắng nhớ lại cảnh mình đã ở bên Lãnh Triết Lăng khi trước, kể từ sau khi tốt nghiệp thời gian tôi ở một mình với anh ta rất ít, chỉ có lúc ở trường đến thư viện với anh ta nhiều.

" Thư viện? Đúng rồi! "

Suy nghĩ đột nhiên lóe sáng!

" Nhất định là bên trái! "

Tôi đi thẳng về phía phòng tổng thống bên trái, cánh cửa gỗ lim khổng lồ đóng chặt, tôi đẩy nhẹ, không ngờ cánh cửa kẽo kẹt mở ra. Điều này xác định suy đoán của tôi là đúng, chắc chắn là nơi này, cho nên Lãnh Triết Lăng mở cửa phòng trước cho tôi.

Tôi vội vã đi vào, đóng cửa lại và tìm một nơi để trốn. Bây giờ tất cả những gì cần làm là ôm cây đợi thỏ, chỉ mong bọn họ có thể mau lên, sớm giải quyết Liễu Sương Sương, để Ngoan Mậu cùng Tề Quân được an toàn.

Khoảng 20 phút cảnh giác, tinh thần của tôi hơi mệt mỏi, đang chuẩn bị thả lỏng, đột nhiên bên ngoài cửa có tiếng bước chân truyền đến, tôi căng thẳng đến mức không dám thở, vừa lo lại vừa sợ.

" Liễu Sương Sương, thù mới hận cũ giữ chúng ta, cuối cùng cũng đến ngày tính sổ! "

Cửa phòng kẽo kẹt bị đẩy ra, giọng nói của Liễu Sương Sương vang lên ngay sau đó:

" Triết Lăng, sao người anh nóng thế? "

" Không biết, lúc trước vẫn còn tốt, nhất định là do ăn phải thứ gì không nên ăn, có phải là do rượu có vấn đề không? "

Đó là giọng của Lãnh Triết Lăng!

Liễu Sương Sương nói cô ta có một phần danh sách thi quỷ ở trong két sắt, mật mã là sinh nhật của Triết Lăng, sinh nhật của Triết Lăng là ngày 20 tháng 7.

Anh phái người đi xem có thể mở ra hay không, nếu không thể trực tiếp mở thì dùng thủ đoạn thủ công để cạy két sắt!

" Tôi tin tưởng Liễu Sương Sương sẽ không gạt tôi, vì cứu Lãnh Triết Lăng nên cô ta sẽ không gạc tôi. "

Nhiếp Tranh gật gật đầu cũng không chịu thả tôi ra, một hai cứ bắt tôi về nghỉ ngơi. Tôi và anh ta xuống đến đại sảnh yến tiệc ở lầu hai, khách khứa đã rời đi gần hết, những người còn lại phần lớn đều tìm kiếm một đôi mới cưới, Nhiếp Tranh bảo tôi ở một bên chờ anh ta, chính mình lấy thân phận đội trưởng đội bảo vệ đi lên đài.



" Tiệc cưới hôm nay đến đây là kết thúc, cặp đôi mới cưới đã rời đi trước. Cảm ơn tất cả các vị đã tham dự buổi tiệc ngày hôm nay ”.

Nhưng những nhân viên bảo vệ đã ra dọn dẹp, họ không đi cũng không được. Chờ đợi cho khi tất cả khách rời đi hết, chúng tôi tập hợp người lại với nhau, đơn giản là để mọi người báo cáo lại tiến trình.

Tần Hách và Đặng Khải tương đối quen thuộc với gia đình của khách. Cho nên được phải ra ngoài làm nhiệm vụ.

" Giải quyết người trong ảnh xong rồi, xác đặt trong bãi đỗ xe ngầm dưới lòng đất. "

Một người đàn ông không dùng quốc ngữ không trôi chảy lên tiếng báo cáo với Nhiếp Tranh. Nhiếp Tranh gật gật đầu:

" Vất vả rồi. "

Sau khi nói xong, anh ta lấy một tờ chi phiếu ở trong lồng ngực ra:

" Chi phiếu của ngân hàng Thụy Sĩ, nhiều hơn 20 % so với thỏa thuận trước đó, coi như lộ phí để mọi người rời đi ".

" Ông chủ, anh khách sáo quá, sau này có gì cứ tìm tôi! "

Người nọ cất chi phiếu xong, sau đó huýt sáo một tiếng, bốn phương tám hướng trong đại sảnh có hai mươi người đi theo phía sau hắn đi ra ngoài, sau đó là tiếng ô tô bay nhanh rời đi.

" Đây chính là lính đánh thuê mà anh tìm? "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.