"Ta không phải nói việc này, ta là nói trên mặt ta có vết xẹo."
Hỏa Ngọc Hành khẽ nhếch cắn môi , một lát mới hỏi: "Nàng để ý sao?"
"Chẳng lẽ chàng không sợ cưới một thê tử như vậy sẽ bị mọi người chê cười sao?" Nàng một lòng muốn hắn đổi ý.
"Thì ra nàng rất để ý, ta thấy nàng không cố ý cúi đầu khi gặp người khác cứ nghĩ nàng chẳng để tâm." Hắn đột nhiên cau mày, "Chẳng lẽ nàng định xỏa tóc xuống một bên để che vết xẹo đó, Nàng nghĩ làm vậy có thể che được vết xẹo sao? Ta ta đành phải nói với nàng rằng rất mỏng, không cheđược bao nhiêu"
"Ta là đang hỏi chàng mà!" Nói Ngu Cơ cảm thấy không đủ khả năng diễn tả hết những ý tứ của mình cho hắn hiểu?
"Ta?" Hỏa ngọc hành nhướng mày."Ta không thèm để ý! Mấy ngày nay đâu phải tachưa từng cùng nàng ra khỏi cửa, nàng cảm thấy ta là loại người nhàmchán đến thế sao? Người khác nghĩ gì kệ họ, không liên quan đến ta, tachỉ lo cho bản thân mình là đủ rồi hơi đâu mà rảnh lo họ nghĩ gì, mìnhsung sướng là được, người khác cảm thấy thế nào nghĩ ra sao với ta cóliên quan gì kia chứ?"
Không thèm đế ý đến!
Ngu Cơ không nhịn được cười khẽ, tiếng cười giòn tan ngọt ngào làm trái tim hắn say mê.
"Vậy cho nên?"
"Chàng không phải cho ta một ngày sao?" Để nàng có một ngày trong giấc mộngđẹp này đi, hắn gạt phăng hết các lý do của nàng, tưởng tượng hắn gạt đi muôn vàn khó khăn mà chính nàng đề ra, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-co-lua-chong/56492/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.