"Ngọc. . . . . . Hành." Lần này tương đối thuận miệng."Ngọc Hành. . . . . ."
Nghe tên của mình từ cánh môi hồng của nàng thốt lên, lại khiến hắn cảm động như vậy. Trời ơi, hắn thật sự đã yêu nàng sâu sắc đến nhường đó rồichăng!
"Nhắm mắt lại." Hắn khàn khàn nói.
Ngu Cơ có hơi nghi ngờ về đề nghị đó của hắn, nhưng vẫn nghe theo nhắm mắt lại.
Lát sau nàng cảm giác được trên má nàng được đặt xuống một nụ hôn, nụ hônkèm theo hơi thở ấm áp của hắn, đó là bên mặt với vết sẹo ngằn nghèo.
Hắn. . . . . . Hôn lên khuôn mặt có sẹo!
Nhấn nhẹ âm điệu, nàng kinh ngạc mở mắt ra, cũng chính là khi nàng thấy được tiếc thương trong mắt hắn.
"Tướng quân. . . . . ." Chóp mũi có vị chua, hốc mắt cũng nóng lên."Ngọc Hành. . . . . ."
Hỏa Ngọc Hành mỉm cười, ôm nàng vào lòng.
Làm Sao giờ? Ngu Cơ nhắm mắt lại, giấu hối hận cùng đau đớn trong lòng lại.
Nàng tiếp cận hắn với ý đồ lọi dụng hắn, nhưng giờ tình cảm của nàng đối với hắn đã tiến quá xa, nàng phải thu xếp thế nào với tình cảm này đây?
*********
Lại đếm từng ngày một.
Hỏa Ngọc Hành mới vừa hạ triều, trở về phủ tướng quân, không gặp mấy canhgiờ mà tưởng như rất lau, rất lâu vậy, nhì ở cửa lớn không thấy Cơ Nhi, trong lòng có chút nghi hoặc cùng lo lắng.
"Cơ Nhi đâu?" Đem ngựa giao cho phu xe hắn hỏi Nguyên tổng quản.
"Cơ Nhi cô nương đang ở Hàn Phách viện, lúc nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-co-lua-chong/56489/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.