"Hành ca ca là thân phận gì, loại người như ngươi đứng bên cạnh, rõ ràng là bôi nhọ Hành ca ca!"
"Tiết Ánh Tuyết, ngươi câm miệng!"
"Ca! Huynh thật sự là sai rồi, Hành ca ca nhất định do nhớ đến Ngọc Tú, chonên tội nghiệp nàng, không đành lòng phụ nàng; nhưng huynh phải ngănHành ca ca lại! Tại sao có thể mặc cho nàng nàng ở lại bên cạnh Hành caca, còn vọng tưởng gả cho Hành ca ca, quả là không biết xấu hổ!"
Ngọc Tú? là người thân của Ngọc Hành sao? Thương nhớ gì kia chứ? Đàm Ngu Cơ cảm thấy có chút nghi hoặc.
"Tiết Ánh Tuyết, muội thật khiến ta thất vọng, ta chưa bao giờ biết rằng muội muội mình lại là ….một người phụ nữ độc ác. . . . . .." Tiết Từ Phonglắc đầu.
"Ta chỉ nói thật!" Tiết Ánh Tuyết không chịu thua hắn cằm lên.
Không để ý tới nàng, hắn áy náy nhìn về Đàm Ngu Cơ.
"Vô cùng xin lỗi, Cơ Nhi cô nương, có thể…chuyện hôm nay ——"
"Ta sẽ không nói với tướng quân." Đàm Ngu Cơ rốt cuộc mở miệng, giọng nàngnhẹ nhàng không có chút bực tức nào, không vui, hay đau lòng đều khôngcó chỉ hết sức bình thường.
"Ta không sợ Hành ca ca biết !" TiếtÁnh Tuyết cao ngạo nói: "Bởi vì ta nói đều là sự thật, ta tin tưởng Hành ca ca cũng biết, nếu không vì sao hắn không dám dẫn ngươi về nhà ra mắt Hầu Gia và phu nhân chứ, bởi vì Hành ca ca không có dũng cảm để ngươigặp người khác!"
"Tiết cô nương, không phải ai cũng chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-co-lua-chong/2228562/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.