Âm Cực Hoàng mi dài mắt hẹp, mũi cao môi mỏng, chính là một nam tử vô cùng anh tú, bước đi uyển chuyển, đuôi mắt vũ mị, dường như biến một nam nhi cứng rắn vặn vẹo thành bộ dáng con hát trong các vở kịch.
Yến Cẩn Sơ toàn thân nổi da gà, thầm nghĩ không có nữ nhân nào có thể thoát khỏi mị lực của Âm Cực Hoàng, chẳng lẽ lời đồn đó là sai sự thật, vị trước mặt này ngược lại giống như mê hoặc nam nhân hơn.
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nàng lại dịu dàng thi lễ, nhẹ giọng nói: "Điện hạ đại giá quang lâm, Cẩn Sơ không thể nghênh đón từ xa, xin điện hạ thứ tội."
"Yến đương gia khách khí, bản tôn không mời mà tới, mới là thất lễ." Âm Cực Hoàng khẽ khom người, cử chỉ phong tình vạn chủng, nhưng lại có một tia ân cần khó tả.
"Chỉ là mến mộ phương danh đương gia đã lâu, nhưng vẫn vô duyên gặp mặt, lần này đương gia chọn rễ, nếu bỏ lỡ bản tôn sẽ nuối tiếc cả đời."
Là người ai chẳng thích nghe khen ngợi, đặc biệt là nữ nhân. Nghe được những lời chân thành khẩn thiết này trên mặt Yến Cẩn Sơ như sáng bừng ánh hào quang, đang định nói vài câu khách sáo, bỗng dưng phát hiện Âm Cực Hoàng đang quái dị trừng mắt nhìn Thụ Tam thiếu. Nàng ngạc nhiên thuận mắt nhìn sang chỉ thấy Thụ Tam thiếu vẫn dựa vào chiếc bàn lùn, cười hì hì nhìn bọn họ, quay đầu thì thấy những thị nữ phía sau nàng đều có biểu cảm kỳ lạ, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-canh-chung/2750825/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.