Trong buồng lái xe ô tô, có áo để thay, Quý Trạch Tuấn cố tình làm trò trước mặt Lương Hạ, đóng từng chiếc cúc áo, từng cúc từng cúc rất gợi cảm.
“Anh biết bí mật nhỏ của tôi rồi”. Lương Hạ nhíu lông mày, u oán nhìn Quý Trạch Tuấn. Mặc dù không nghiêm trọng như bắt gian tại giường, nhưng cũng coi như là bị tóm được, thông thường trèo tường hẳn là rất áy náy rất bẽ mặt, đáng tiếc Lương Hạ chưa hoàn toàn tiến vào tình trạng hôn nhân, lại chưa có mưu đồ vụng trộm, tạm thời còn chưa phát sinh cảm giác nhưvậy.
“Ừ”. Quý Trạch Tuấn không vội lái xe, mà dựa vào ghế lái, nhìn từng cặp từng cặp người đi đường phía trước.
“Có cái gì muốn nói với tôi sao?” Lương Hạ chưa bao giờ cho rằng Quý Trạch Tuấn có tình cảm với cô, hoặc là tình yêu, nhưng bất kỳ một người đàn ông nào nhìn thấy vợ mình khóc vì người đàn ông khác cũng sẽ không thoải mái đi, xem ra cái này giống như bản thân mình quá trớn.
“À, hình như không có”. Mặt Quý Trạch Tuấn không biến sắc, cái cổ dài chuyển về phía Lương Hạ.
“Có phải tôi rất đê tiện không hả? Anh ta chưa từng thích tôi,thậm chí từ chối tôi lúc ở trước mặt nhiều người như vậy, tôi còn đần độn chạy theo phía sau anh ta, trước kia coi như không có gì, bây giờ tôi là hoa đẹp đã có chủ, còn tự rước lấy nhục”. Lương Hạ nghiêng đầu, vẻ mặt đau khổ.
“Hoa đẹp?”. Ban đầu Quý Trạch Tuấn rất chân thành lắng nghe Lương Hạ kể khổ, cũng dần dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ben-canh-giao-su/1241158/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.