"Cảm ơn anh Phong, anh đúng là cứu tinh của em." Nếu không phải còn cách một cái bàn, chắc cậu ta còn dám nhào xuống để ôm Phong.
Hoàng Anh làm như cô giáo sẽ cho bài này đến nơi ấy, nhưng cậu ta rất tin tưởng Phong, vui sướng viết vào ghi chú, còn đắc ý khoe với bạn cùng bàn.
Dương và Phong đều không để trong lòng. Chỉ là đến ngày hôm sau lúc phát đề cậu mới trợn mắt lên nhìn. Đúng là bài Đất nước thật.
Thế nhưng thi học kỳ không phải là kiểm tra một tiết, mã đề so le nhau, như vậy Hoàng Anh và cậu là cùng một đề, còn Phong ngồi bên ngoài đề khác, cậu liếc sang thấy hắn gặp bài Tây Tiến, suýt nữa thì bật cười.
Anh Phong độ mày nên gặp xui rồi Hoàng Anh ạ.
Bài Đất nước khá dễ phân tích, cậu cũng từng làm trên mười lần. Lại đưa mắt nhìn lên phần lý thuyết, cậu không khỏi phải nhìn Phong bằng cặp mắt khác. Đề mà hắn giới hạn cực kỳ sát với đề thầy cô giao.
"Các cô các cậu làm bài đi. Ai có tài liệu gì đem nộp đây tôi sẽ không truy cứu, tí nữa để tôi bắt được thì đừng có trách."
Cô giám thị là giáo viên lớp khác, nổi tiếng khó tính. Cặp kính gọng vàng trên gương mặt trang điểm đậm, màu son hồng cánh sen với mắt xanh càng làm cho cô thêm dữ dằn. Dương thấy vậy không dám hó hé nữa, cúi xuống làm bài.
Vừa nộp xong bài, Hoàng Anh đã bổ nhào xuống dưới, may là Phong còn kịp thời dùng bút chắn cậu ta lại, thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-tua-nhu-duong/1070535/chuong-97.html