Lúc xe dừng lại, Dương luống cuống mở cửa nhảy xuống xe trước, cũng may là không có ai hàng ghế bên trên nhìn xuống dưới, nếu không cậu sẽ xấu hổ chết mất.
Nhưng mà cậu nghĩ thế này cũng không ổn, chắc hai người bọn cậu cũng phải kiếm dịp để nói cho đám bạn biết mới được.
Hoàng Anh leo xuống, nhìn thấy mặt Dương đỏ bừng, cậu ta còn trêu ghẹo.
"Bốn thằng chen chúc chật thế cơ à? Nhìn mặt mày đỏ như đít khỉ rồi kìa."
"Cút!"
Chỗ này thật sự gần trường cậu, ở ngay cạnh cái hồ bên kia có một quán bún rất ngon, cả bọn thường hay đi ăn ở đây.
Cả đám dẫn nhau đi vào, nhìn từ bề ngoài thấy mặt tiền quán này cũng khá nhỏ. Bên ngoài thiết kế theo kiểu hiện đại, cánh cửa được trạm trổ hoa văn tinh xảo dạng Gothic bằng đồng trên nền đen, hai bên là trụ đá lớn. Đứng ở cửa có mấy chú bảo vệ mặc vest đen trông thật nghiêm túc.
"Uầy còn có cả bảo vệ, không biết có kiểm tra chứng minh thư không?" Hoàng Anh thốt lên.
Tuấn chỉ vào một góc cạnh bồn hoa. Đứng đó là một anh trai khá cao, mặc một bộ vest màu xám tro, gương mặt thành thục hơi mỉm cười.
"Đừng lo, anh tao kia rồi."
Anh họ của Tuấn từ đã đứng ngoài chờ mọi người, lúc thấy Tú đi đằng sau còn ngạc nhiên.
"Ơ mấy đứa sao lại đi cùng thằng bạn anh thế này? Quen biết sao?"
Tuấn đương không hiểu thì Tú đã vỗ vào vai cậu ta rồi tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-tua-nhu-duong/1070528/chuong-90.html