*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tít!
Tít!
Tít!
Dương cố đánh xong vẩy con cá chép, đem ướp muối rồi mới đi rửa tay để kiểm tra điện thoại, vừa nhìn đã giật mình, tận mười chín tin nhắn mới lận, không biết là ai tìm cậu?
Mở messenger, Dương chưa kịp đọc tin cũ thì hội thoại lại nhảy ra liên hồi.
[HA]: Mày đâu rồi?
[HA]: Có đi không?
[HA]: @Yang
Thấy tên mình bị tag không ngừng, Dương vội vàng nhắn lại.
[Yang]: Ngừng!
[Yang]: Đi đâu?
Dương nhắn lại xong rồi kéo lên đọc mấy tin trước đó, hoá ra là Hoàng Anh rủ rê cậu đi ăn, Hoàng Anh là bạn thân từ thời còn cởi chuồng tắm mưa, cho nên cậu không cần khách sáo với nó.
[Yang]: Không đi!
[HA]: Đi đi mà... Tao rủ cả thằng Minh con rồi, thiếu mỗi mày!
Dương nhìn con cá trên thớt, lại nhìn điện thoại, dứt khoát nhắn lại:
[Yang]: Không!
[HA]: Ăn bún.
[Yang]: ...
Dương nghĩ đến chiều nay còn phải đi làm nên hơi chần chừ, nhưng mà lâu rồi cậu chưa ăn bún.
Dương mê ăn hàng trong lòng đã nhảy nhót tưng bừng, cậu vứt liêm sỉ mà nhắn lại.
[Yang]: Ở đâu?
[HA]: quán bún bà Đinh, cần tao đến đón không?
[Yang]: Đến!
"Bây giờ làm gì với mày đây?" Dương nhìn con cá với ánh mắt ghét bỏ, nhưng cuối cùng cũng thở dài đem nó rán lên. Thôi để tối về xử lý sau vậy.
Sau khi rán xong cá, Dương cẩn thận bọc màng thực phẩm, cho nó vào tủ lạnh rồi mới đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-tua-nhu-duong/1070442/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.