Nhan Lạc cứ không ngừng nói: “Chị Lam Lam, có phải là chị Duyệt Hàn bị bệnh gì rồi hay không? Ô ô ô” Cô ở bên cạnh Tần Duyệt Hàn đã hai năm, còn chưa thấy cô sinh bệnh lần nào.
“Sẽ không có việc gì, em đừng rối qua, lập tức sẽ tốt lên thôi.” Nói không có việc gì, nhưng trên mặt Trương Lam vẫn lộ ra một tia lo lắng.
Nhìn bộ dáng suy yếu của Tần Duyệt Hàn, nếu cô sớm biết Giang Thịnh Hoài cũng tham gia chương trình này, cô tuyệt đối sẽ không cho Tần Duyệt Hàn tham gia cùng…
Khi đưa người về đến nhà, liền đã có người đứng đợi sẵn ở cửa.
“Tôi thực vật vả mới có hai ngày nghỉ, lại bị em gọi đến đây, em tính toàn cảm tạ với tôi như thế nào đây?”
Nhan Lạc vừa ngẩng đầu, liền thấy một người đàn ông cao cao gầy gầy đứng ở dưới nhà chị Lam Lam, thanh âm rất êm tai, lớn lên cũng không tồi.
Đi theo bên người Trương Lam cũng đã lâu rồi, Nhan Lạc theo bản năng liền cảm thấy người đàn ông này thật sự là có tố chất làm minh tinh. Nhưng nhìn nhiều thêm hai cái lúc sau lại cảm thấy anh ta không đứng đắn, nghĩ nghĩ nên là vẫn thôi.
“Mời anh đi ăn cơm.” Trương Lam quay đầu nhìn vào mắt đối phương một cái, sau đó bốn người cùng nhau lên lầu.
Nhan Lạc thấy người kia lập tức bắt mạch, từng ánh mắt, cho đến lời nói, cũng không thấy được bộ dáng đáng tin cậy ở trên người của anh ta.
“Ừm, anh rốt cuộc có thể xem bệnh không vậy?” Nhan Lạc nghĩ sao hỏi vậy.
Người nọ không vội cũng không giận, không đau không ngứa mà hỏi ngược lại: “Nếu không cô tới xem thử?”
Nhan Lạc liền không lên tiếng nữa, nếu cô có thể xem bệnh, còn cần gọi anh ta đến nữa hay sao.
“Được rồi, chỉ là bị cảm mạo mà phát sốt, không có gì quá nghiêm trọn, uống thuốc liền sẽ khỏe lại. Nếu là lại không có tiến triển gì, thì ngày mai đứa cô ấy đi đến bệnh viện đi.”
“Thuốc hạ sốt đâu?” Nhan Lạc nhìn hai tay trống trơn mà dò hỏi.
“Hỏi cô ấy, ở chỗ của Trương Lam cái gì cũng có.” Nói xong ánh mắt còn lộ ra một ý vị thâm trường.(1)
ý vị thâm trường: ý tứ sâu xa.Trương Lam vừa mở ngăn tủ ra, Nhan Lạc kinh ngạc đến mức cằm cũng sắp rơi xuống rồi, đây là gì vậy? Trong nhà chị Lam Lam chính là một tiệm thuốc nhỏ sao?
“Muốn cái nào?” Trương Lam hỏi.
“Hộp thứ hai hàng số năm cùng với hộp số bốn ở bên trái hàng thứ sáu.”
Trương Lam liền nhanh chóng lấy ra hai hộp thuốc.
“Muốn liều nặng hay nhẹ?”
“Vẫn là nhẹ một chút.”
Nhan Lạc trợn mắt há mồm mà nhìn hai người đối thoại, trong lòng dòng chữ bái phục tự động viết hoa.
Sau khi Trương Lam đem thuốc chuẩn bị xong, mà Tần Duyệt Hàn sau một lúc được nghỉ ngơi, thì chính mình liền tỉnh lại.
“Lam tỷ.” Tần Duyệt Hàn nhìn thuốc ở trong tay Trương Lam liền cầm lòng không đậu mà cổ liền rụt lại.
“Ngoan, ngọt, không đắng.” Trương Lam rất ít khi dùng giọng điệu mềm mại mà nói với người khác như vậy.
Nhan Lạc đột nhiên cảm thấy chị Lam Lam ôn nhu như vậy, so với chị Lam Lam mà cô quen biết quả thực là không phải một người, mà người đàn ông kia phát ra tiếng cười nhưng trên mặt lại không có ý tốt nào.
Thuốc nào mà lại không đắng, Tần Duyệt Hàn biết rõ là đắng, nhưng cũng vẫn là chịu đựng mà uống xuống.
Lúc sau cô uống xong, Nhan Lạc mở miệng hỏi: “Chị Lam Lam, hiện tại em đưa chị Duyệt Hàn trở về sao?”
“Không cần, trước tiên hai người các em ở lại nơi này nghỉ ngơi vài ngày, nếu có chỗ nào không thoải mái liền gọi điện cho anh ta đi đến đây.”
Trương Lam liền đưa phương thức liên lạc của vị bác sĩ kia cho Nhan Lạc lưu lại, tuy rằng Nhan Lạc không tình nguyện, nhưng là vì thân thể của chị Duyệt Hàn, vẫn lưu lại,chủ yếu là vừa mới nãy phương thức xem bệnh của người đàn ông kia không quá chuyên nghiệp, làm cô đặc biệt hoài nghi năng lực làm bác sĩ của anh ta.
“Không cần nhìn tôi như vậy, gọi tôi Phong được rồi, tôi chính là bạn trai của Lam tỷ của hai người đấy.” Thấy Trương Lam trừng mắt liếc nhìn mình một cái, anh ta liền nhanh chóng sửa lại lời nói, “Không, chính là bạn bè giới tính nam mà thôi.”
Nhan Lạc càng thêm cảm thấy người này miệng lưỡi quá trơn tru, liền lưu số điện thoại cho anh ta với một cái tên không thể vô tâm hơn.
Nhan Lạc nhìn bọn họ rời đi, liền bắt đầu phun trào nói: “Chị Duyệt Hàn, chị cảm thấy cái tên Phong gì đó, đối với chị Lam Lam có ý tứ gì?”
Nhan Lạc còn nhìn ra được vấn đề, cho nên tự nhiên Tần Duyệt Hàn cũng nhìn ra được, có điều cô không có lòng hiếu kỳ như Nhan Lạc.
“Chuyện của Lam tỷ, chúng ta không cần nhiều chuyện gì vậy.”
“Em biết, em chính là tò mò một chút. Hì hì, hiện tại chị có chỗ nào không thoải mái không?”
“Ân.”
…
Ngày hôm sau, Trương Lam quay về công ty đi làm như bình thường, để lại Tần Duyệt Hàn cùng Nhan Lạc ở nhà nghỉ ngơi.
Vốn dĩ Nhan Lạc muốn mở máy tính xem chương trình giải trí một chút, kết quả vừa mở lên đập vào mặt cô là chương trình ‘Luyến ái chân nhân tú.’
Tuy rằng ngày thương Nhan Lạc không phải mỗi phút mỗi giây đều chăm chú mà xem, nhưng là ngẫu nhiên sẽ xem một chút, hôm nay hẳn là một ngày bùng nổ lượt xem của ‘Luyến ái chân nhân tú’
Khiến tại số người xem trực tiếp là 3000 vạn, chắc hẳn phòng phát sóng trực tiếp muốn bùng nổ luôn rồi.
Quả nhiên, mới mở ra chưa được bao lâu, hệ thống liền gặp một ít lỗi.
Nhan Lạc cảm thấy tổ sản xuất nhất định đã xảy ra chuyện, bằng không như thế nào lại đột nhiên trở thành bộ dạng này. Cô liền chạy nhanh mở Weibo lên, liền nhìn thấy #ảnh đế ảnh hậu chung khung hình#, cho nên trực tiếp bùng nổ rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]