Chương trước
Chương sau
Giang Thịnh Hoài vừa mới về đến nhà, nhìn thấy tin nhắn của Tần Duyệt Hàn gửi cho mình, mà tin nhắn gần nhất mà cô gửi chính là đi tham gia chương trình thực tế “Đi vào điền viên.”

Vừa mới lên mạng một chút liền nhảy ra vô số tin tức về “Đi vào điền viên.”

“Mẹ kiếp!”, Giang ảnh đế thô bạo mà quát một cái.

Nghê Kiều giới thiệu cho anh một bác sĩ tâm lý người nước ngoài, một hai bắt anh phải đi khám, kết quả vừa đi thì chính là đi mười ngày.

Mười ngày này, Giang Thịnh Hoài vẫn luôn phương pháp trị liệu của bác sĩ tâm lý, căn bản là không hề xem đến di động.

Thật vất vả trải qua để trở về, mà vừa về liền nhìn thấy mấy tin tức này.

Trừ bỏ tin nhắn của Tần Duyệt Hàn, ở phía dưới còn có tin nhắn của Hồ Tiểu Mễ.

“Giang Thịnh Hoài anh chết ở đâu vậy? Bạn đời của anh bị Bạch Thường khi dễ kia kìa.”

“Giang Thịnh Hoài anh không có xảy ra chuyện gì đó chứ? Có chuyện gì chúng ta cùng nói, nếu nói với tôi không được không phải còn có Lục Tử Xuyên sao?”

“Uy, anh nếu còn sống thì nhớ lên tiếng.”

…..

Giang Thịnh Hoài bực bội mà nhìn tin nhắn, sau đó chậm chạp gửi lại một tin nhắn: Bạch Thường chuyện là như thế nào?

Còn chưa quá 5 giây Hồ Tiểu Mễ liền lập tức trả lời: Lão hỗn đản rốt cuộc anh cũng chịu lộ diện.



Giang Thịnh Hoài: Nói chuyện chính!

Hồ Tiểu Mễ không dám chậm trễ nhanh chóng đáp lại, “Chuyện này đã qua bao nhiêu lâu rồi chứ, hình như là một tuần trước, Thấm Hàn đang làm nhiệm vụ, liền bị Bạch Thường dùng một chiêu đánh chết tại chỗ sau đó lại sống dậy, cứ như vậy hơn cả chục lần trông vô cùng thảm nha. Nếu là tôi, khẳng định sẽ bị bóng ma tâm lý. Đến mấy ngày sau, Bạch Thường mỗi lần đều canh chừng cô ấy online game thì sẽ giết, mà chị dâu Thấm Hàn lại có chút cứng đầu, mỗi khi bị Bạch Thường khi dễ cũng không có hé răng một câu nào.”

Lại nói tiếp, Hồ Tiểu Mễ không biết tên thật của Thấm Hàn là gì.

“Bạch Thường chán sống?” Cũng không biết là Giang Thịnh Hoài đang hỏi Hồ Tiểu Mễ hay là đang nói với không khí.

Hồ Tiểu Mễ buông tay, “Ai biết được, cũng có thể là như vậy.”

Dù sao nói đến cuối cùng, còn không phải là nợ đào hoa của Giang Thịnh Hoài gây ra hay sao?

Giang Thịnh Hoài càng nghĩ càng cảm thấy bực bội, liền mở tivi lên.

“Sư tỷ, chị tỉnh rồi.” Chử Vũ Trạch tươi cười không một chút phòng bị.

Giang Thịnh Hoài cũng là đàn ông, đương nhiên biết cười tươi như vậy chỉ có thể ở trước mặt người mình thích mới có thể lộ ra. Xem chương trình giải trí lần này, chỉ sợ là Chử Vũ Trạch đã ở phía sau động tay động chân.

“Ừ, làm cơm xong rồi sao? Muốn hay không chị đến giúp em?”

Chử Vũ Trạch duỗi duỗi người, động tác mang theo vài phần khí chất lười biếng: “Không cần, sư tỷ chỉ cần phụ trách ăn cơm là tốt rồi.”

Hai người vừa đứng dậy,liền phát hiện trên mặt hai đội khách quý của chương trình, ngập tràn biểu tình ba chữ ‘Cầu giúp đỡ’

Trong đó một khách mời là nữ vừa ăn vừa khen không dứt miệng: “Vũ Trạch cậu làm cái gì cũng đều ngon như vậy, thật muốn làm cộng sự của cậu ô ô ô.”

Chử Vũ Trạch cười cười, lãnh đạm mà lễ phép trả lời: “Nhưng tôi chỉ muốn cộng sự cùng sư tỷ Duyệt Hàn.”



Đột nhiên bị từ chối mà không kịp phòng ngừa, vị nữ khách mời kia đầu tiên ngây ra một lúc, không nghĩ tới Chử Vũ Trạch sẽ trực tiếp mà từ chối mình, ngay sau đó liền coi như chưa có chuyện gì xảy ra mà tiếp tục ăn.

‘Đúng là thẳng nam Vũ Trạch ha ha ha ha ha ha’

‘Chị gái nhỏ không cần mặt mũi sao, sao có thể trực tiếp từ chối như vậy ha ha ha.’

Giang ảnh đế càng xem càng sinh khí, liền tắt tivi đi, trở lại gara không chớp mắt chọn một cái xe rồi lái ra ngoài.

Xe chạy được nửa đường, Nghê Kiều liền gọi điện thoại đến.

“Nghe nói cậu mới vừa quay trở về, hiện tại đang ở đâu?” Nghê Kiều mới vừa xử lý xong chuyện của một nghệ sĩ trong tay mình, liền ngay lập tức gọi điện cho Giang Thịnh Hoài.

“Trên đường!” Giang Thịnh Hoài cũng không biết chính mình đang làm gì, có điều nhìn thấy Tần Duyệt Hàn cùng với người khác thân mật cười nói như vậy, trong lòng đột nhiên liền…..

“Đi đâu mà ở trên đường?” Mày Nghê Kiều nhăn lại, cảm giác tên hỗn đản Giang Thịnh Hoài sắp sửa gây ra chuyện gì đó.

“Ở nông thôn!” Giang Thịnh Hoài chưa gì đã thay đổi quyết định của mình, hơn nữa vì đi với tốc độ nhanh suýt chút nữa anh liền đâm vào vòng chắn ở trên đường. “Tôi đi tìm Tần Duyệt Hàn, bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện gì. Cứ như vậy trước đi, tôi cúp máy trước.”

Nghê Kiều thầm mắng một tiếng nhãi ranh, sau đó liền đem điện thoại ném lên trên bàn đó, có chút đau đầu mà đè đè huyệt Thái Dương.

Chuyện này rốt cuộc là như nào đây, lúc trước kêu cậu ta cân nhắc mà suy xét một chút thì không suy xét lúc này lại trở nên nóng nảy. Người này chính là tự biết cách làm khó bản thân.

Giang Thịnh Hoài đương nhiên không biết Nghê Kiều đang nghĩ cái gì, dù sao nhất thời xúc động, lái xe được mấy tiếng cuối cùng cũng đã đến nơi Tần Duyệt Hàn quay chương trình.

Anh bước xuống xe vô cùng bình tĩnh, suy nghĩ đến việc Tần Duyệt Hàn đang phát sóng trực tiếp, cho nên anh không có trực tiếp đi tìm cô. Mà đứng ở phía đằng xa mà nhìn nhìn, sau đó lại liên hệ với đạo diễn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.