“Cô làm thế nào mà theo đuổi được nửa kia của mình vậy?” Đột nhiên Giang Thịnh Hoài dùng vẻ mặt nghiêm túc mà hỏi, giống như một nam sinh đang chăm chỉ học tập.
Triệu Vân liền uống một ngụm nước, sau đó ra vẻ rất có kinh nghiệm mà nói: “Vô cùng đơn giản, chỉ cần da mặt dày mà đeo bám”
Giang Thịnh Hoài:....
Một chữ này đúng thật là!
“Anh ấy chính là một khúc gỗ cứng nha, trời sinh không thích người trong giới giải trí, trừ bỏ lì lợm đeo bám thì tôi còn có biện pháp nào cơ chứ” Quấn lấy quấn lây mà thôi, mà vị đầu gỗ nhà cô rốt cuộc cũng là bị cô bắt lấy đó thôi, cho nên cách này chính xác có hiệu nghiệm nha.
Bữa ăn này tâm tình khá tốt, hoặc là chưa từng có cơ hội khoe ân ái với người khác, đột nhiên lại được nói lão công nhà mình, cho nên trong lòng Triệu Vân vô cùng vui vẻ, liền nhiều lời truyền thụ cho Giang Thịnh Hoài vài câu.
“Cậu so với tôi dễ dàng hơn rất nhiều, cái nha đầu kia vừa nhìn liền biết là thích cậu, cậu hao tốn ít tâm tư, liền có thể lừa người tới tay.”
Trên mặt Triệu Vân biểu tình tươi cười giống như mẹ kế của công chúa Bạch Tuyết.
“Cô ấy xem tôi là thần tượng!” Giang Thịnh Hoài đem ly rượu ở trên bàn uống liền một hơi, bực bội, lo âu, khó chịu, sau đó lại nặng nề mà đem ly rượu buông xuống, tạo ra tiếng leng keng leng keng vang lên.
Triệu Vân không cho là đúng cười nói: “Xem cậu là thần tượng thì có chuyện gì sao? Ai quy định thần tượng không thể cùng fans ở bên nhau sao?”
Triệu Vân cũng bồi anh uống một ly.
Trong lòng Giang Thịnh Hoài bất đắc dĩ cười khổ một cái, không phải là không thể ở bên nhau, chỉ là Tần Duyệt Hàn đối với anh là thích, cùng chuyện anh thích Tần Duyệt Hàn lại là hai cái thích khác nhau.
Chuyện Tần Duyệt Hàn thích anh, là do chuyện của bảy năm trước đó là sự cảm kích, là sùng bái.
Nếu cô phát hiện bản thân anh không tốt đẹp ưu tú giống như trong tưởng tượng của bản thân, Giang Thịnh Hoài cũng không dám chắc là cô còn có thể tiếp tục thích mình nữa hay không.
Ai có thể nghĩ được, Giang ảnh đế kiêu ngạo nhiều năm như vậy thế nhưng lại lo lắng một tiêu nha đầu có thể hay không sẽ ghét bỏ chính mình.
“Lão hỗn đản, tôi cùng cậu nói, đừng sợ gì hết! Người giống như chúng ta, có thể gặp được người mà bản thân thích thật sự không dễ dàng. Nếu thích, liền phải nhanh chóng tranh thủ. Bằng không cứ chờ cho hết cơ hội luôn đi…”
Cách… Triệu Vân một chén rượu còn không có uống xong, liền đặt ly rượu xuống.
Ở trong giới giải trí nhiều năm như vậy mọi người đều biết rõ, lòng người vô cùng phức tạp, có thể gặp được người thật lòng thích mình không dễ dàng gì.
Tuy rằng mỗi lần Triệu Vân cùng Giang Thịnh Hoại gặp nhau đều đối chọi gay gắt, nhưng là hai người ở trong giới giải trí lại không có quá nhiều bạn bè.
“Uy, hôm nay tôi giúp cậu một lần, sau này nhớ phải cảm ơn tôi thật tốt.” Triệu Vân dùng sức chống tay, đứng dậy.
Căn bản lúc này trong người đã có một chút men say, vừa đi tới cửa, lập tức dùng kỹ thuật diễn của bản thân, giả bộ bản thân có chút say.
Mà Tần Duyệt Hàn cùng Chử Vũ Trạch đang ở phòng đến diện bọn họ, Triệu Vân dùng sức mà gõ gõ vào cửa.
Chử Vũ Trạch mới vừa đi ra mở cửa, Triệu Vân liền vô cùng linh hoạt mà đi vào.
“Cô là Tần Duyệt Hàn đúng không? Tôi nhớ rõ lúc trước cô cùng Giang lão sư có quen biết, hôm nay anh ta uống say, cô có thể hay không đưa anh ta về nhà?”
Triệu Vân nói xong, liền nằm lên sô pha ở trong phòng, nhìn qua liền biết uống không hề ít.
Vừa nghe thấy Giang Thịnh Hoài uống say, trên mặt Tần Duyệt Hàn liền có biểu tình bối rối, hai tay có chút không biết nên để chỗ nào. Muốn lập tức đi đứng dậy bước đi, lý trí lại nói cho cô nghe bộ dáng này có chút không thích hợp.
“Anh ta hiện tại đang rất khó chịu, cô giúp tôi đi xem cậu ra đi, chờ chút nữa tôi sẽ nhờ Vũ Trạch đưa về.” Triệu Vân lại tiếp tục chỉ dẫn.
Tần Duyệt Hàn vẫn là không thể chiến thắng lý tính của chính mình, liếc mắt nhìn Triệu Vân một cái, sau đó lại liếc nhìn Chử Vũ Trạch một cái, sau đó liền bước nhanh đi ra ngoài, trên mặt lộ rõ vẻ lo lắng, người ngoài nhìn vô cũng thấy được.
Tần Duyệt Hàn vừa đi, Chử Vũ Trạch khí tức ở trên người đều trầm xuống.
“Triệu Vân tỷ đứng lên đi, đừng diễn nữa, chị đây là có ý tứ gì?” Chử Vũ Trạch nhìn bóng dáng rời đi của cô, trên mặt biểu tình là cơn gió lạnh của mùa xuân, nhìn vô cùng thanh lãnh, vô cùng lạnh lẽo.
Bị nhìn thấu Triệu Vân bĩu môi, cảm thấy tên nhóc trước mặt này sao lại không hiểu chuyện như vậy, không biết điều mà phối hợp một chút.
“Khó có khi được làm bà mối, người không cảm thấy hai người bọn họ nhìn đặc biệt xứng đôi sao?” Triệu Vân rất là vừa lòng nhìn biểu hiện của chính mình, nếu Chử Vũ Trạch không vạch trần thì càng tốt hơn. Truyện Khác
“Không cảm thấy!” Chử Vũ Trạch yên lặng mà nắm chặt tay.
“Nhưng tôi cảm thấy hai bọn họ rất thích hợp với nhau, quan trong nhất chính là, hai bọn họ thật sự thích nhau. Chỉ điểm này thôi, Vũ Trạch đệ đệ, cậu cũng không thay đổi được, còn không bằng thoải mái hào phòng mà từ bỏ sau đó tìm cho mình một người thích hợp, ví dụ người Khiết Nhi cũng được.”
Trải qua một tình yêu đeo bám của chính mình, Triệu Vân đối với chuyện tình cảm, so với người bình thường nhiều thêm một tia mẫn cảm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]