Cô cố gắng thoát khỏi những ký ức đau buồn, nhưng là làm cách nào cũng không được những ký ức ấy vẫn luôn ở đó.
Chính cô cũng biết, mọi việc xảy ra đều có nguyên nhân.
“Được tạm thời dừng ở đoạn này thôi, cảnh quay cũng vô cùng tốt, mọi người đi ăn chút gì đó đi.” - Phương Cù nhìn về phía mọi người rồi nói.
Ngày thường Tần Duyệt Hàn chưa bao giờ nhập diễn quá sâu, nhưng lần này lại có chút ngoài ý muốn.
“Lúc trước vì lý do gì lại nhận diễn bộ này?”- Phương Cù đi về phía cô đứng đối diện hỏi.
Thù lao đóng phim của ông không quá cao, hơn nữa kịch bản cũng không hợp với thị hiếu người xem, nhất thời rất khó có thể bật lên được. Càng quan trọng hơn là, hoàn cảnh quay vô cùng gian nan, kỹ thuật diễn yêu cầu lại cao. rất nhiều người đều không khống chế được nhân vật như vậy.
“Tôi cảm thấy rất thích nhân vật này, còn có một nguyên nhân nữa chính là vì đạo diễn Phương.”
Ở trong vòng này danh tiếng của Phương Cù cũng không tồi, cũng có sức ảnh hưởng nhất định, tiến vào đoàn làm phim của ông chính là dẫm lên một cái đà giúp bản thân bay cao hơn, về sau tìm tài nguyên cũng không còn khó khăn như trước.
Có điều đây chính là một may mắn đối với cô, trước khi quay bộ này, cô cũng đã quay xong một bộ phim thần tượng, hẳn là có thể thu hút được một lượng fans không nhor, sau đó lại có bộ phim này này tuyên truyền một chút, một công đôi việc. Chẳng những có thể lấp kín được những cư dân mạng, còn có thể chứng minh cô có thể đóng được nhiều thể loại phim khác nhau.
“Cô nhưng là thành thật.” - Phương Cù còn tưởng rằng Tần Duyệt Hàn sẽ quanh co lòng vòng mà khen vở kịch của mình, có điều hai ngày ở chung, câu trả lời này cũng nằm trong dự đoán của ông.
..
Sau khi cảnh quay kia kết thúc, Hạ Thâm đóng vai nam chính liền xuất hiện.
Biết được tin tức thôn trang bị tàn sát, Hạ Thâm đã phẫn nộ cùng đau lòng thay cô.
Sau đó liền mang cô vào trong chi đội ngũ của mình, ở trong đồn trú mưa.
Một thời dài rất dài sau đó, Tần Duyệt Hàn luôn ở trong trạng thái người lạ chớ lại gần, cũng không nói chuyện. Thẳng đến khi những kẻ xâm lược đó đột nhiên tập kích bọn họ. Tần Duyệt Hàn tận mắt nhìn thấy Hạ Thâm tiêu diệt bọn họ như thế nào, lúc này trong mắt mới có nhiều thêm một ánh sáng mới.
Cảnh quay du kích cũng đã quay hơn một tháng, lúc này tuyến tình cảm của Hạ Thâm cùng Tần Duyệt Hàn cũng đã tiến triển thêm một bước mới.
Nhưng là thời điểm Tần Duyệt Hàn đi theo Hạ Thâm cùng nhau đặt bẫy, đột nhiên trời đổ mưa tô, Tần Duyệt Hàn bị trượt chân cả người liền trực tiên bị ngã xuống sườn dốc.
Toàn bộ nhân viên trong đoàn làm phim lập tức đi tìm kiếm, sau đó nhanh sau đưa người đến khách sạn.
Tần Duyệt Hàn vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, buổi tối Giang Thịnh Hoài gọi điện cho cô cũng không có ai nhấc máy, vốn dĩ Giang ảnh đế đóng phim không được cho nên trong lòng càng thêm bực bội.
Giang Thịnh Hoài toang muốn ném điện thoại đi, nhưng lại sợ lỡ may thời điểm Tần Duyệt Hàn gọi điện cho anh thì phải làm sao, lúc này di động trong tay mới thoát nạn.
“Uy, ngươi sao lại thế này?’ - Thời điểm ngày hôm sau Giang Thịnh Hoài đóng phim, tình trạng vẫn giống hay ngày trước.
Có điều quên thoại là chính, cảm xúc không đúng là phụ, mặt đạo diễn trực tiếp đen đi, nhân viên công tác chỉ cúi đầu không dám oán giận cái gì.
Triệu Vân đem Giang Thịnh Hoài kéo vào phòng hóa trang, hai người vừa mới còn ngược luyến tình thâm, xoay người liền trở thành hảo huynh đệ nhiều năm với nhau.
Giang Thịnh Hoài không hé răng, Triệu Vân đành phải mở ra skill đoán mò cua chính mình.
“Lúc trước đọc tin tức thấy nói cậu diễn nhưng không diễn được, chuyện đó không phải là sự thật đó chứ?” Cậu cũng đã lâu chưa có đóng bộ nào mới, chuyện này có chút lạ.”
Trước kia Triệu Vân còn không tin, nhưng là xem tình trạng của Giang Thịnh Hoài như này, như thế nào cảm thấy tin tức kia có chút đáng thực.
“Mọi người ở bên ngoài chờ đã lâu, cậu lại đứng ở chỗ này mà phát cáu, lỡ may bị ai đó chụp được lại phát ra bên ngoài, lúc đó cậu nghĩ mình còn hoạt động được sao?”
Ngày thường đều bị chính người đại diện của mình giáo huấn, hôm nay lại được nữ thần kiêm ảnh hậu giảng đạo lý cho chính mình, làm bộ làm tịch cũng rất giống với Nghê Kiều.
Chỉ tiếc là hiện tại Giang Thịnh Hoài một chút cũng rất khó chịu, vô cùng khó chịu, căn bản là lười phản ứng lại những lời này, những lời Triệu Vân nói cũng không có lọt vào tai.
Triệu Vân nói mệt ròi, liền tìm một vị trí mà ngồi xuống, sau đó lại ở một bên lo lắng mà liếc nhìn anh một cái, một bên còn không quên dùng lão công nhà mình ra oai một chút.
Lão công thần bí của cô, chỉ cô trêu chọc dăm ba câu, lúc sau liền không có tâm tư làm việc khác nữa.
Không lâu sau, liền có một cuộc gọi điện thoại đến.
“Uy ~ lão công….”
Giang Thịnh Hoài nghe được một câu lão công của Triệu Vân thì cả người liền nổi da gà, anh xem như đã hiểu rõ, căn bản không phải là đến an ủi ăn, mà là trộm tìm cơ hội mà cùng lão công nhà mình nói chuyện.
Giang Thịnh Hoài đang bực bội ở trong người hơn nữa lại phát hiện chính bản thân bị lợi dụng, trong lòng anh đột nhiên nhảy ra một ý chính là: Ngay lập tức, lập tức đem Triệu Vân đi ra ngoài.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]