“Vì cái gì không nghe điện thoại của tôi?” - Lúc này Giang Thịnh Hoài đã chính thức mở miện, thế nhưng lại chất vấn cô vì cái gì không nghe điện thoại.
Không khí phảng phất đọng lại hai phút.
Có điều cũng may Tần Duyệt Hàn đối với anh từ trước đến nay đều là hỏi gì đáp nấy.
“Ngày đó không cẩn thận bị ngã, sau đó tôi kêu Nhan Lạc cầm điện thoại đem về, kết quả cô ấy không cẩn thận làm rơi mất lúc nào không hay.”
Trong lòng Giang Thịnh Hoài yên lặng chỉ nhắc mãi một câu.
Tất cả cảm xúc hai ngày đó của anh vì chiếc điện thoại, có chút công cốc.
“Vậy vì cái gì em lại không dùng mượn điện thoại gọi lại cho tôi, đã nói mỗi ngày sẽ gọi điện cho nhau một cuộc điện thoại rồi mà. Em có biết hay không, tôi không liên hệ được với em, trong lòng có biết bao nhiêu….”
Giang Thịnh Hoài sốt ruột đến mức hai từ cuối cùng không có âm thanh vang lên.
Mà khi anh nhìn vào đôi mắt vô tội của Tần Duyệt Hàn lại có chút chột dạ, Giang Thịnh Hoài có chút không biết nên nói như nào đành hỏi cô.
“Làm bạn gái tôi có được không?”
Trầm mặc khoảng vài giây.
“Giang lão sư, tôi…”
Giang Thịnh Hoài lập tức đánh gãy lời nói của cô.
“Không có nhưng nhị gì hết, tôi hỏi em vấn đề này, em chỉ cần trả lời là được.”
Tần Duyệt Hàn gật gật đầu.
“Có thích tôi hay không?”
Đôi tay Tần Duyệt Hàn vô thức mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-toi-trong-tim/2979922/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.