“Anh đừng bày ra vẻ mặt như vậy, tôi lại không phải cấp dưới của anh, anh nghiêm túc như vậy làm gì?” - Hồ Tiểu Mễ bất mãn mà túm lấy tay áo tây trang của Lục Tử Xuyên mà nói.
“Tôi vẫn luôn là biểu tình như này, cũng không phải lần đầu tiên cậu biết.” - Lục Tử Xuyên cao 1m85, vốn dĩ đã mang một khí thế của tổng tài. Hơn nữa từ nhỏ anh đã vô cùng giỏi giang mà phong cách như này từ nhỏ đã có sẵn, lúc mới tiến vào công ty được một năm, liền đem tập đoàn Lục Thị đi lên.
“Tôi mặc kệ mặc kệ mặc kệ, anh cười một cái, nếu hôm nay anh không cười, tôi liền khóc cho anh xem.”
Hồ Tiểu Mễ nói khóc liền khóc, Lục Tử Xuyên vì phối hợp với cô vẫn là miễn cưỡng cười một chút, “ Ha ha.”
Thật là ha ha, cười so với không cười càng khủng bố hơn, cho nên Hồ Tiểu Mễ hoàn toàn tử bỏ.
Đi vào cửa của Giang gia, Hồ Tiểu Mễ quen cửa quen néo mà đi vào,
Bên ngoài có quản gia tiếp đón, thập phần nhiệt tình mà nói: “Hồ tiểu thư, Lục thiếu gia hai người tới chơi, thiêu gia của nhà chúng tôi chờ hai người đã lâu.”
Hồ Tiểu Mễ trợn mắt mà nhìn quản gia nói dối, vốn dĩ muốn nói hai câu, nhưng là Lục Tử Xuyên trừng mắt mà liếc nhìn cô một cái, cô liền đành phải ngoan ngoãn im lặng.
Sau khi vào cửa, đầu tiên Hồ Tiểu Mễ cùng cha Giang và mẹ Giang chào hỏi, sau đs vô cùng tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-toi-trong-tim/2979876/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.