Edit:Phạm Mai
"Đường Diệc Đình, có thể cùng tôi nói một chút không?" Những lời này, đã chuẩn bị rất lâu, cuối cùng nói ra khỏi miệng.
"..." Người đàn ông không có trả lời, động tác đầu ngón tay tiếp tục như trước.
"Đường Diệc Đình!" Ngữ điệu Lý Nguyên Y khẽ nâng lên, con mắt hạnh xẹt qua vài tia lo lắng. Xem đồng hồ một chút, hiện tại đã sáu giờ, Thẩm Thiên Minh kêu cô bảy giờ nhất định phải đến Thiên phố, nếu không liền đem đoạn video kia công bố ra ngoài. Cô không phải là một kẻ ngu xuẩn, một người đàn ông đối với cô có những ý nghĩ không an phận như thế, dùng anh hai đến uy hiếp cô, nghĩ muốn cái gì, vừa xem hiểu ngay.
"Trong ấn tượng, tựa hồ chúng ta không quen, không có gì để nói ." Ngay cả mí mắt Đường Diệc Đình cũng không giơ lên, trong lời nói, để lộ ra một loại lãnh ý người lạ chớ lại gần.
"..."
Lý Nguyên Y bị lạnh lùng xa cách của hắn làm có chút bị thương, một màn ngày đó ở khách sạn, bỗng nhiên chợt lóe qua trong đầu, cô rùng mình nở nụ cười, nguyên lai, hắn thật không có ý định tiếp tục để ý cô. Cũng không biết vì cái gì, nhận thức điều này, làm cho tâm tình cô trong nháy mắt bị đẩy vào đáy cốc.
"Nếu như Lý chủ bá ngủ đủ rồi, liền mời trở về đi, tôi bề bộn nhiều việc, không có thời gian tiếp đãi cô." Mặc dù không biết được cô tìm chính mình nói chuyện gì, nhưng Đường Diệc Đình cũng không ngây thơ đến mức nghĩ cô vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-the-dong-long-nguoi-ba-dao-tong-giam-doc-hao-tinh-tham/552465/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.