Sau khi hoàn thành công việc trong chuyến công tác lần này, Thích Nhược Lễ đi dạo phố.
Ven đường có rất nhiều tiệm đồ cổ, tiệm tranh thư pháp, cô nhớ lần trước cô đi du lịch không mang quà về cho Đỗ Hành, thế là anh cứ như một đứa trẻ cứ nhắc đi nhắc lại mãi.
Thật ra anh chẳng thiếu thứ gì, chỉ là muốn tìm cảm giác tồn tại trong lòng Thích Nhược Lễ mà thôi. Sao cô lại không biết chứ, cô chỉ sợ công việc bận rộn quá mà lại quên mất, cho nên lần này đi công tác cô đã ghi lại việc này vào sổ tay.
Cô chưa đủ thích, nhưng lại không muốn làm anh thất vọng, chỉ muốn thấy anh vui vẻ. Thích Nhược Lễ khẽ mỉm cười, cứ nghĩ đến Đỗ Hành là cô lại không khỏi mỉm cười, có lẽ là cũng không còn cách 'rất thích' bao xa.
Có rất nhiều tiệm đồ cổ, Thích Nhược Lễ tuy không phải người trong nghề nhưng cũng hiểu một nguyên tắc đó là chọn mua đồ phải có sự so sánh giữa các tiệm. Cô ghé qua vài tiệm, có tranh thư pháp, quạt giấy, bút lông nghiên mực, giá cả cũng có cao có thấp, nhưng cô lại không ưng mắt cái nào cả, cô đang định bỏ cuộc thì chợt nhìn thấy một chuỗi vòng tay.
Cô hỏi chủ tiệm thì biết đây là chuỗi vòng hạt bồ đề kim cang. Nhìn bên ngoài trông có vẻ lồi lõm nhấp nhô, hoa văn được khắc sâu, nhìn hơi giống quả hồ đào.
Chủ tiệm thấy cô thích thì lấy tất cả chuỗi vòng tay trong tiệm ra cho cô chọn, chuỗi vòng hạt bồ đề trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-sau-rang/214099/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.