Tiệc sinh nhật đến đêm muộn cũng kết thúc, các hành khách lần lượt đi du thuyền trở về thành phố. Trịnh Tuyết và Trương Ngạn Hành là những người cuối cùng ra về, Phong Ly nhìn du thuyền dần đi xa.
- Kim, anh ra ngoài được rồi!
Tiếng bước chân từ sau gốc cây dần tiến lại gần Phong Ly, anh nói: - Cô biết từ khi nào?
Phong Ly thản nhiên vừa châm một điếu thuốc vừa nói: - Từ lúc vừa bắt đầu tiệc tôi đã cảm nhận được cái nhìn muốn xuyên thủng người rồi. Irish chắc cũng đã biết nhưng không nói năng gì thôi!
Kim ném cho Phong Ly một hộp quà nhỏ rồi bỏ đi về chiếc du thuyền vừa mới cập bờ: - Quà cho cô!
Phong Ly mở hộp quà bên trong là một chiếc nhẫn kim cương đỏ cùng kiểu với mặt dây chuyền mà Trịnh Tuyết hôm nay vừa tặng cô.
Trên du thuyền của Trịnh Tuyết và Trương Ngạn Hành, cô đang nhìn lên bầu trời đầy sao suy nghĩ vài chuyện. Trương Ngạn Hành từ đằng sau khoác lên người cô một chiếc áo choàng lông nói: - Đừng để bị lạnh.
Trịnh Tuyết quay người lại cười gật đầu rồi dựa vào Trương Ngạn Hành.
Thoáng chốc thời gian đã trải qua được 4 tháng kể từ đêm sinh nhật, tình cảm giữa Trương Ngạn Hành và Trịnh Tuyết càng lúc càng sâu đậm và mãnh liệt như ngọn lửa. Hắn hết mực yêu chiều Trịnh Tuyết cô cũng hết lòng yêu thương Trương Ngạn Hành, dù cho công việc cả hai có bận rộn nhưng chỉ cần nửa kia cần đến thì họ luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-tung-cen-ti-met/2897813/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.