Thứ hai Dậu Dậu phải đi làm, là ba Dậu đưa cô đi. Để vài rương anh đào trong xe.
Khi vừa đến công ty, cô lập tức gọi điện cho Hùng ca, xuống bê anh đào giúp cô. Hùng ca có thể gọi là vàng thật bạc trắng, lớn lên lại minh diễm động lòng người, sức lực cũng lớn đến kinh người, bốn rương anh đào cô nâng lên dễ dàng như trở bàn tay.
Dậu Dậu vội vàng nói: "Ai, Hùng ca à, tốt xấu gì cũng để tôi mang một nửa đi chứ!"
Hùng ca nhìn nàng: " Cô nâng lên sẽ đi nổi sao?"
Dậu Dậu nói: "Tôi như thế nào nâng lên sẽ không đi nổi!"
"Cô khiên bình nước còn không nổi! Đừng động vào chỉ thêm phiền thôi, lỡ như anh đào bị dập thì sao đây?" Hùng ca quay đầu lại, nói: "Cô đi trước mặt tôi để mở đường, cô sẽ phụ trách "an toàn" cho tôi."
Hùng ca vì muốn cos cho thật giống, như mang linh hồn của nhân vật, nên cuối tuần đều ở nhà đọc tiểu thuyết, xem đến mức tẩu hỏa nhập ma.
Cô nâng bốn rương anh đào đứng sừng sững trong góc thang máy, ánh mắt không hề gợn sóng, nói: "Tôi đang cos nhân vật, chỉ với một ngón tay có thể chọc thủng một cái bánh chưng."
Dậu Dậu không hiểu Hùng ca cos cái gì, nhưng nghe đã hiểu từ ngữ mấu chốt.
Cô hỏi: "trộm mộ?"
Hùng ca nói: "Là do cô lúc trước quá mê mẫn Tiểu ca, giờ lại yêu thích Dương Mị Mị." Hùng ca lắc đầu, bày ra bộ dáng soái khí: "Chờ tới lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-vong-tay-anh/2491804/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.