Hai người gặp nhau ở nhà hàng Tây Bán Hạ lúc trước. Khi Hoàng Yến Chi đến, Tần Hinh đã chờ cô ở đó rồi.
Hoàng Yến Chi cẩn thận ngắm nghía Tần Hinh.
Tần Hinh nhíu mày, buồn cười nhìn cô.
Hoàng Yến Chi mỉm cười: “Gần đây chị đang làm gì vậy?”
“Chu du thế giới, vừa khéo lần này tới thủ đô nên tiện thể ghé thăm em một chút.”
Tần Hinh đưa thực đơn cho cô: “Gọi món đi, chị mời.” Hoàng Yến Chi nhận thực đơn, ánh mắt nhìn lướt qua tay trái của cô.
Từ lúc bắt đầu vào đây, tay trái của Tần Hinh gần như không hề cử động.
Tần Hinh không hề có cảm giác gì với ánh mắt của cô, thừa dịp cô gọi món, lấy hai cái hộp trong túi xách ra: “Quà đầy tháng cho hai đứa nhóc.”
Hoàng Yến Chi nhận quà, tiện tay đặt ở một bên: “Tay trái của chị sao vậy?” Mặc dù lấy quà nhưng Tần Hinh vẫn gần như không hề cử động tay trái.
Tần Hinh cười: “Không có gì, vẫn rất ổn.”
Hoàng Yến Chi không nói lời nào, chỉ nhìn Tần Hinh chằm chằm.
“Được rồi, chị nói thật, bị gãy xương thôi, nhưng mà cũng không có việc lớn gì, đã gần khỏi hẳn rồi.”
“Vì sao lại gãy xương?” Hoàng Yến Chi hỏi cô ấy
Tần Hinh nhún vai: “Ham chơi ấy mà, lần trước cùng Irene đi rừng rậm một chuyến, gặp phải mấy con thú hoang, lúc đánh nhau không cẩn thận làm tay bị thương, chỉ đơn giản vậy thôi.” Cô hời hợt nói
“Thật sao?” Hoàng Yến Chi nửa tin nửa ngờ. Sao cô lại cảm thấy Tần Hinh có chuyện giấu mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933993/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.