Hoàng Yến Chi ngủ một giấc tỉnh dậy thấy Quân Hạo Kiện thì hỏi: “Trong người Cẩn Mai cũng có virus phải không anh?”
Quân Hạo Kiện không phủ nhận: “Đúng vậy. Virus trong người em là bị nhiễm từ cô ấy. Chắc là do lần đó cô ấy cắn em.”
“Em ấy thế nào rồi?”
“Virus trong người cô ấy hơi khác so với em. Irene nói cô ấy được phát hiện sớm, còn em khi phát hiện thì đã đến giai đoạn giữa.”
“Vậy coi như trong cái rủi có cái may.” Hoàng Yến Chi thản nhiên nói. Cô tựa đầu vào giường, nhìn ra cửa sổ: “Hạo Kiện, anh nói thử xem em có thể khỏi bệnh không?”
Quân Hạo Kiện ôm cô: “Tất nhiên là có thể rồi. Irene đã từng nghiên cứu ra thuốc trị loại virus này. Bây giờ virus chỉ biến thể, chắc chắn có thể chữa khỏi. Nhưng Yến Chi à, trước lúc Irene nghiên cứu ra thuốc trị, dù có thế nào em cũng phải kiên trì, tuyệt đối đừng bỏ cuộc nhé.”
Hoàng Yến Chi khẽ gật đầu: “Vâng, vì anh và An An, em chắc chắn sẽ không bỏ cuộc.”
Quân Hạo Kiện dùng mọi nguồn lực của mình tìm Peter, nhưng anh ta thật sự giống như đã bốc hơi khỏi thế giới này, làm thế nào cũng không thể tìm ra tung tích. Sau khi biết được bệnh tình của Hoàng Yến Chi, Hely cũng gia nhập vào hàng ngũ tìm kiếm Peter, nhưng vẫn không có tin tức gì.
Thời gian cứ thế trôi qua, chớp mắt đã một tuần mà vẫn không hề có tin tức gì của Peter. Sắc mặt của Quân Hạo Kiện càng ngày càng xấu. Tâm trạng của Irene cũng càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933968/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.