Tiếng súng vang lên “đùng” một tiếng, có điều máu không bắn tung tóe từ người James mà là từ cánh tay Diệp Dung, bà ta cầm lấy súng rơi dưới đất của quản gia, ôm lấy cổ tay phải của mình, máu từ trên cánh tay túa ra.
Biến cố ập tới quá đột ngột, không ai ngờ tới Quân Hạo Kiện đã tiếp cận khi nào, quản gia khó tin nhìn Diệp Dung: “Phu nhân, không sao chứ?”
Diệp Dung nhìn James chằm chằm, làm ngơ câu hỏi của quản gia. Nếu chân bà ta không bị phế, thì e rằng bây giờ bà ta đã nhào tới cắn chết James rồi.
Peter đã đứng trước mặt James để đỡ đạn cho hắn bất cứ lúc nào. James nhìn cái gã nhắm mắt nhắm mũi đứng trước mặt mình, rõ ràng rất sợ hãi nhưng lại đứng yên bất động. Trong lòng hắn bỗng có cảm giác kỳ lạ, bèn đẩy Peter ra, vẻ ghét bỏ nói: “Đã sợ chết còn dám xông lên trước, tránh ra.”
Peter bị James đẩy sang bên thì lảo đảo hai bước, thầm thở phào nhẹ nhõm khi thấy cánh tay Diệp Dung chảy máu không ngừng, vỗ ngực mình nhưng vẫn sợ hãi không thôi. Hắn không hiểu sao mình lại xông lên nữa, chẳng lẽ thật sự không sợ chết sao? Nếu Quân Hạo Kiện không kịp thời ra tay thì có phải vừa nãy hắn đã chết rồi không?
Nghĩ vậy, Peter toát mồ hôi lạnh khắp người, nhưng khi trông thấy James vẫn còn sống sờ sờ trước mặt mình thì mỉm cười, ít nhất James vẫn không sao, dẫu sao hắn cũng không có nhiều bạn bè trên đời này, hắn không muốn James xảy ra chuyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933956/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.