Quản gia không vội đi triệu tập người mà về phòng của mình trước để xử lý vết thương trên lưng.
Quản gia nhìn vào gương, khắp lưng ông ta đều chằng chịt vết thương do đòn roi, tuy trông rất đáng sợ nhưng thực tế chỉ là vết thương ngoài da, tự ông bôi thuốc khử trùng là được. Sau khi làm xong mọi chuyện, thì cả người quản gia lại đổ đầy mồ hôi.
Ông ta mặc quần áo vào, đợi vết thương bớt đau hơn mới đi triệu tập người.
Khi màn đêm buông xuống, cả biệt thự bị bao phủ trong bóng tối, nhìn từ xa như một con thú dữ mở miệng to như chậu máu. Chỉ có phòng sách vẫn sáng đèn.
Peter đi đến, nói: “James, chuẩn bị xong rồi. Bây giờ chúng ta xuất phát ngay sao?”
James gật đầu: “Đi thôi.”
Peter đi sau James nhìn theo bóng lưng hắn, khó hiểu nói: “James, chẳng phải anh đã sai quản gia dẫn người đi tiêu diệt người của Diệp Dung rồi à? Sao còn phải đích thân đi nữa? Anh sợ quản gia làm không xong ư?”
Ngay sau khi quản gia rời khỏi, James gọi anh ta vào phòng sách, bảo anh ta tập hợp tất cả những người còn lại, đồng thời chuẩn bị vũ khí sẵn sàng, nhưng lại không nói đi đâu, làm gì.
“Bớt nhiều lời đi.” James lạnh lùng nói.
Peter nhún vai, được rồi, anh ta đã biết trước sẽ không có được câu trả lời từ miệng James mà. Trên tay anh ta xách theo một hộp thuốc nhỏ, chuẩn bị để đề phòng bất trắc.
Quản gia đã dẫn phân nửa số người đi, nên thật ra trong tay James không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933944/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.