Cẩn Mai lùi về sau hai bước, cúi đầu, vòng qua ông ta định bỏ đi.
Ông ta kéo cô lại, nhận ra cả người cô cứng đờ thì lập tức buông cô ra: “Tiểu Mai, ba chỉ tới thăm con một chút.”
Cô nghe thế nhưng chẳng có phản ứng gì, ông ta nói rất nhỏ, chỉ có mình Cẩn Mai nghe thấy.
Tưởng Triết Hàm chẳng nghe thấy ông ta nói gì, chỉ nhìn thấy ông ta động tay động chân với cô, còn cô lại dường như sợ hãi không dám phản kháng, anh liền đi tới.
“Thưa ông, ông là ai vậy, muốn làm gì?”
Anh ta đứng giữa Cẩn Giai Thuỵ và Cẩn Mai che khuất tầm mắt của ông ta, bảo vệ cô sau lưng mình.
Cẩn Giai Thuỵ quan sát Tưởng Triết Hàm một chút rồi trầm mặc không nói gì: “Tiểu Mai, cùng đi ăn cơm đi.”
Cẩn Giai Thuỵ cất bước bỏ đi, Cẩn Giai Thuỵ muốn đuổi theo nhưng bị Tưởng Triết Hàm kéo lại: “Chú à, người ta vẫn còn một cô bé, chú làm vậy có vẻ không được hay cho lắm thì phải.”
Cẩn Giai Thuỵ trầm mặt, yên lặng nhìn Tưởng Triết Hàm: “Có thể hiểu mấy thanh niên thích trò anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng trước khi làm anh hùng cứu mỹ nhân thì nên làm rõ tình hình trước.”
Ông ta nói xong thì bỏ đi. Nhưng Cẩn Mai đã lên taxi, ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn cô bỏ đi, tuy nhiên cũng không hề thất vọng, vì trước khi đến đây ông ta cũng đã dự liệu được tình huống này, ông ta không tiếp tục đi theo Cẩn Mai nữa mà trở về khách sạn.
Vừa về đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933898/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.