Triệu Hiểu Khê vừa mất tập trung đã bị Cẩn Giai Thụy giáng cho một cái tát, đầu nghiêng sang một bên. Bà sững sờ, dường như không cảm nhận được đau đớn trên đó, lạnh lùng nhìn ông ta: “Ông chỉ biết quan tâm đến tình nhân của mình, nhưng đã quên Cẩn Mai là con gái ruột của ông rồi đúng không?”
Đôi mắt Cẩn Giai Thụy hơi thay đổi: “Cẩn Mai làm sao?”
“Ha ha, Cẩn Mai làm sao? Cẩn Giai Thụy, tôi hỏi ông, ông đã nói chuyện của Cẩn Mai cho người đàn bà này biết đúng không? Ông biết rõ bây giờ con bé không thể chịu nổi kích động, mà ông còn để bà ta đến Sydney, rốt cuộc ông muốn gì chứ? Không, rõ ràng ông hoàn toàn không xem Cẩn Mai là con gái của mình?”
Dường như nhớ đến điều gì, ánh mắt Triệu Hiểu Khê dữ tợn như muốn băm vằm người đàn ông trước mắt này: “Cẩn Giai Thụy, người ta nói hổ dữ không ăn thịt con, nhưng còn ông, ngay cả một con súc sinh cũng không bằng. Cho dù ông hận tôi, nhưng Cẩn Mai vô tội, sao ông có thể làm như thế hả?”
Cẩn Giai Thụy nhíu mày nhìn bà: “Triệu Hiểu Khê, bà đừng ở đây nói hươu nói vượn, Dung Dung đi Sydney lúc nào?”
Triệu Hiểu Khê bật cười, ánh mắt rét lạnh: “Cẩn Giai Thụy, ông không nên làm lính, mà nên đi làm diễn viên thì hợp hơn đấy, không chừng còn đoạt giải Oscar nữa đấy.”
“Tôi không biết bà đang nói gì, bây giờ bà lập tức xin lỗi Dung Dung, sau đó cút khỏi nhà tôi!”
“Cẩn Giai Thụy, ông giả vờ giỏi thật đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933871/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.