Chiều hôm sau Quân Hạo Kiện về nhà, lúc đó Hoàng Yến Chi đang ngủ trưa trên lầu. Anh rón rén vào phòng, nhìn thấy người trên giường quấn mình thành một cái kén tằm, trong mắt tràn đầy nét cười dịu dàng.
Anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường, nhìn dáng vẻ ngủ say sưa của cô, trong mắt tràn đầy nét dịu dàng như sóng biển, rồi ôm Hoàng Yến Chi vào lòng.
Trong phòng bật hệ thống sưởi nên khuôn mặt cô đỏ bừng, có mấy sợi tóc phủ trên mặt cô, Quân Hạo Kiện đưa tay vén những sợi tóc mai sang một bên, nhưng không ngờ lại làm cô tỉnh giấc.
Trong mắt Hoàng Yến Chi còn mang vẻ mơ màng mới tỉnh, đến khi thấy rõ người trước mặt, cổ mở to mắt, ngồi dậy: “Hạo Kiện, anh về rồi.”
Hình như đã hơn một tháng rồi bọn họ chưa gặp nhau. Mặc dù mỗi ngày Quân Hạo Kiện đều gọi điện thoại cho cô, nhưng vẫn không giống cảm giác khi được nhìn thấy người thật.
Quân Hạo Kiện cúi đầu hôn cô thật lâu, dùng hành động bộc lộ sự nhớ nhung của mình. Mãi cho đến khi cơ thể có phản ứng anh mới kịp thời dừng lại, anh nhìn lên bụng Hoàng Yến Chi mà vô cùng u oán. Nếu không phải tại đứa bé này, sao anh có thể giống như bây giờ, ôm vợ mình, nhìn được sờ được nhưng lại không thể ăn được.
Hoàng Yến Chi đọc được suy nghĩ trong ánh mắt của anh, rồi mỉm cười trêu chọc: “Đi giội nước lạnh đi.”
Quân Hạo Kiện liếc tên nhóc của mình thêm một cái, bất đắc dĩ đứng dậy vào phòng tắm, giữa mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933855/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.