Hoàng lão gia bình tĩnh lại, nhìn lên trên lầu rồi mới đi xuống. Còn Vũ Ân Nguyệt thì tiếp tục đi lên, Quân lão gia cũng không ngăn bà.
Dưới lầu, Hoàng lão gia nhìn Quân lão gia: “Lão Quân, Chi Chi thật sự mang thai? Ông không gạt tôi đấy chứ?”
Quân lão gia lườm Hoàng lão gia: “Tôi mà lại lấy chuyện này ra gạt ông à?
Hoàng lão gia biết Quân lão gia sẽ không làm vậy, ông chỉ thuận miệng hỏi mà thôi.
“Ha ha ha, tôi sắp làm ông cố nội rồi. Ha ha ha!!!” Hoàng lão gia cười thích thú.
Quân lão gia cười nhạo Hoàng lão gia: “Ha ha ha, tôi mới là ông cố nội, ông chỉ là ông cố ngoại mà thôi.”
Khuôn mặt già của Hoàng lão gia cứng đờ: “Hừ, vậy thì sao chứ? Đứa bé trong bụng Chi Chi cũng là con cháu nhà họ Hoàng. Ông cố ngoại cũng là ông cố.”
Quân Giai Uyển thấy hai ông lão bắt đầu cãi nhau thì bật cười: “Chú Hoàng, ba, thay vì cãi nhau, hai người hãy suy nghĩ đặt tên gì cho chắt đi.”
Đề tài này thật sự đã hấp dẫn hai ông lão.
“Đúng đúng đúng, tôi muốn đặt cho chắt trai một cái tên vừa đẹp vừa có ý nghĩa.” Quân lão gia vỗ đùi.
Hoàng lão gia trừng ông: “Chắt trai? Chẳng lẽ sinh chắt gái thì ông không cần?”
“Cái ông già này, tôi là người như vậy sao? Mặc kệ Yến Chi sinh con trai hay con gái, thì nó đều là ruột thịt của tôi, tôi đều sẽ yêu thương nó. Ông đừng có mà châm ngòi ly gián tình cảm của tôi và chắt trai chắt gái.”
“Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933843/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.