Hoàng Minh Dạ dìu Vũ Ân Nguyệt lên lầu.
“Minh Dạ, theo con, mẹ có làm sai không?”
Hoàng Minh Dạ không đành lòng đả kích mẹ mình, nhưng để bà không nghĩ theo chiều hướng xấu nữa, anh ấy quyết định nói: “Mẹ, cho Hoàng Hi Lan không vô hại như vẻ ngoài của cô ta đâu. Lúc đầu, là tự nó ngã cầu thang để đổ tội cho Chi Chi, làm mọi người cảm thấy Chi Chi ác độc, không xứng với Hạo Kiện. Lần trước Chi Chi tổ chức buổi ký tặng, có phóng viên tới quấy rối, người đứng sau vụ đó là nó. May mà Chi Chi phát hiện sớm nên đè xuống, nếu không... người rơi vào bão tin đồn không chỉ có một mình Hoàng Hi Lan.”
Hoàng Minh Dạ càng nói, sắc mặt Vũ Ân Nguyệt càng tái nhợt. Không thể tin nổi đứa con gái nuôi ngoan ngoãn, hiểu lòng người của mình là một người có tâm tư ác độc như thế.
“Mẹ, con thừa nhận con thiên vị Chi Chi, không phải chỉ vì Chi Chi là em gái ruột của con, vì con áy náy với em ấy, mà còn vì em ấy lương thiện. Nhìn bề ngoài Chi Chi có vẻ lạnh lùng, nhưng thật ra em ấy có một trái tim rất nhân hậu.”
Vũ Ân Nguyệt cúi đầu không nói lời nào, nước mắt lại rơi xuống mu bàn tay. Hoàng Minh Dạ giơ tay lau nước mắt cho bà, ánh mắt vô cùng dịu dàng. Gần đây, anh ấy vô tình phát hiện Vũ Ân Nguyệt uống thuốc trị trầm cảm. Nói cách khác, mấy năm nay bệnh của bà vẫn chưa khỏi.
“Có phải Yến Chi sẽ không bao giờ tha thứ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933792/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.