Sáng sớm hôm sau, gia đình Hoàng Yến Chi trở lại Thủ đô.
Sau khi đưa hai vị lão gia về Đại Viện, Hoàng Yến Chi liền đi. Hôm nay cô có hẹn đi ăn với Trương Linh, cô ấy đã quay xong, lần này coi như là chúc mừng.
Cô về nhà mình trước, tắm rửa thay đồ rồi lên giường nằm nghỉ, ngửi mùi hương như có như không của Quân Hạo Kiện vương vấn trong nhà, cô dần cảm thấy mệt vì cô là người cầm lái suốt quãng đường đi về.
Chỗ hẹn là Mị Sắc, từ sau khi Cố Hiên và Cố Minh bị Quân Hạo Kiện ném vào quân đội thì mấy người Vệ Huy cũng ít khi tới đây, phòng bao dành riêng cho bọn họ bỏ trống.
Hoàng Yến Chi đã tới mấy lần, hơn nữa Vệ Huy cũng đã cố ý dặn dò, quản lý nhìn thấy cô là dẫn ngay tới phòng của bọn Vệ Huy.
“Cô Hoàng, Giám đốc Vệ đã phân phó, khi nào cô đến đây thì cứ sử dụng phòng bao này, có việc gì thì cô bấm chuông là được.” Quản lý khách khí nói, thân phận của vị Hoàng tiểu thư này tôn quý, không phải là người anh ta có thể đắc tội được.
Hoàng Yến Chi nói cảm ơn, nhân viên phục vụ bưng đĩa trái cây lên: “Cô Hoàng, hôm nay cô muốn uống rượu gì?”
Hoàng Yến Chi nhớ đến con sâu rượu Trương Linh thì hơi đau đầu, cô nói: “Hôm nay không uống rượu. Tôi đang chờ bạn, anh đi làm việc của mình trước đi. Khi nào cô ấy tới tôi sẽ gọi anh.”
Quản lý cười gật đầu đi ra ngoài, còn không quên đóng cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933778/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.