“Được rồi, mấy ngày nữa là sinh nhật chiến hữu cũ của ông, có mời người nhà tới dự, anh có rảnh không?” Hoàng Yến Chi nhớ hôm qua ông nội Quân gọi nói cho cô, lúc đó Quân Hạo Kiện không ở thành phố thì không sao, giờ về rồi mà còn ở lâu như vậy, đương nhiên phải hỏi anh một tiếng.
“Cuối tuần này sao?”
Hoàng Yến Chi gật đầu.
“Vậy đi thôi, cuối tuần này anh không bận.”
Buổi tối khi hai người về nhà, vẫn lên thăm Hoàng lão gia trước, tiệc mừng thọ cuối tuần này Hoàng lão gia cũng sẽ tham dự, thấy Quân Hạo Kiện về, ông rất vui.
Ăn tối ở nhà họ Hoàng xông thủ Hoàng Yến Chi và Quân Hạo Kiện đi về nhà họ Quân.
“Không nỡ rời xa ông nội?” Rời khỏi nhà họ Hoàng, Quân Hạo Kiện thấy tâm trạng Hoàng Yến Chi hơi kém, dịu dàng hỏi.
Hoàng Yến Chi lắc đầu, không phải không nỡ: “Chỉ là thấy hình như ông lại già đi rồi.”Vừa nãy thấy ông nội, phát hiện tóc của ông đã bạc nhiều hơn, nếp nhăn cũng sâu hơn một chút.
“Sau này thường xuyên về thăm ông, ăn cơm với ông, anh đi cùng em.”
Hoàng Yến Chi nhìn anh, nắm chặt tay anh: “Hạo Kiện, ông nội nhớ bà.” Sau khi bà nội qua đời, tuy ông cũng không có biểu hiện gì bất thường, nhưng Hoàng Yến Chi ở cùng hai ông bà lão lâu nhất, có thể thấy ông nhớ bà nhiều lắm.
“Hạo Kiện, anh nói xem chúng ta có thể trải qua cả đời như ông bà nội không?” Giọng của Hoàng Yến Chi rất nhẹ, mang theo sự sợ hãi mà cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933771/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.