Hoàng lão gia gật đầu, vẻ mặt không có biểu cảm gì: “Nghe nói hai người tới tìm con gái?”
“Đúng vậy, đúng vậy ạ, cháu gái lớn của ông chính là con gái ruột của tôi.” Lý Đại Đầu đáp. Sợ Hoàng lão gia không tin, lão ta còn lấy tấm hình kia ra, đưa cho ông xem: “Đây là ảnh gia đình của chúng tôi, đứa nhỏ nhất kia chính là Tam Nha đó.”
Hoàng lão gia nhận lấy tấm ảnh, đưa đến gần để nhìn. Hoàng Hi Lan lúc tới nhà họ Hoàng đã chín tuổi nên không giống với cô bé trong ảnh lắm, nhưng vẫn có thể nhìn ra nét tương đồng.
Ông đặt tấm ảnh xuống bàn, Vũ Ân Nguyệt và Hoàng Hi Lan cũng đã đi xuống, vẻ mặt của Hoàng Hi Lan vô cùng không cam lòng.
“Hai người nói Hi Lan là con gái của hai người, vậy ngoài tấm ảnh này ra thì còn có bằng chứng gì nữa không?” Hoàng Quang Nghị nghiêm giọng hỏi.
Hình như người đàn ông kia không ngờ Hoàng Quang Nghị lại hỏi như vậy, nên hơi ngây người: “Tôi chính là ba ruột của nó, còn cần chứng cứ gì nữa chứ? Hơn nữa, chẳng lẽ tấm ảnh này còn chưa đủ sao?”
“Ông nói ông là cha ruột của tôi thì chính là vậy sao? Ảnh chụp vẫn có thể chỉnh sửa cơ mà. Tôi thấy hai người là kẻ lừa bịp thì có.” Hoàng Hi Lan đanh giọng.
Lý Đại Đầu không dám tỏ thái độ trước mặt mấy người nhà họ Hoàng, nhưng trong lòng lão ta, Hoàng Hi Lan chính là con gái của lão, con cái cãi lại lời cha mẹ là bất hiếu. Vẻ mặt lão ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933751/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.