“Anh không học được.” Hoàng Yến Chi cuối cùng cũng cất lời, vừa mở miệng đã đả kích Cố Hiên.
Nụ cười trên mặt Cố Hiên bỗng cứng đờ: “Sao lại thế được? Tôi thông minh như vậy, sao lại không học được. Chỉ cần chị chịu dạy thì tôi nhất định sẽ học được.”
Nhìn thấy vẻ mặt không chịu từ bỏ ý định của cậu ta, Thẩm Thanh Lan cũng chỉ nói một câu: “Ngày mai anh đến đón tôi, tôi cho anh cảm nhận một lần.” Nếu sau khi xuống xe mà anh ta vẫn muốn học thì cô nhất định sẽ dạy.
Mắt Cố Hiên sáng bừng, lập tức gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: “Được, được, chị dâu yên tâm, tôi đảm bảo sẽ học thật giỏi.” Nói rồi, anh ta nhìn sang Cố Minh với vẻ mặt đắc ý: “Sao nào, bám riết lấy chị ấy chắc chắn sẽ có tác dụng đấy chứ.”
Cố Minh không chịu nổi dáng vẻ đắc chí này của anh ta, bèn lẳng lặng nhìn sang chỗ khác, chỉ nhìn cô muốn nói rồi lại thôi.
“Chân anh bị thương, không được.”
Đôi mắt của Cố Minh bỗng trở nên ảm đạm, nhìn chân mình bằng mặt rầu rĩ.
“Chị dâu, tôi có cần chuẩn bị gì không?” Cố Hiên hết sức hào hứng.
Hoàng Yến Chi mỉm cười bình thản: “Không cần.”
Quả thật đến hôm sau, ngay khi bước xuống khỏi chiếc xe do cô lái với sắc mặt trắng bệch, việc đầu tiên Cố Hiên làm là lết đến bên lề đường nôn thốc nôn tháo, suýt nữa đã nôn hết tim gan phèo phổi ra. Từ đó về sau, anh ta không hề nhắc đến chuyện học lái xe với Hoàng Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933689/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.