Hoàng Yến Chi nhún vai, không thèm nhìn cô ta mà đi thẳng vào phòng bệnh, liền bắt gặp đôi mắt như cười như không.
“Xem kịch đủ rồi?”
Hoàng Yến Chi gật đầu: “Đủ rồi, cũng không tệ lắm, còn hay hơn tin tức máu chó lúc tám giờ.”
Quân Hạo Kiện chịu thua nhìn cô, lại thấy cô cầm hộp đồ ăn: “Mua cho anh ư? Sao còn chưa đưa anh?”
Hoàng Yến Chi liếc anh một cái: “Anh đã có người đẹp tự mình mang đồ ăn tới rồi mà còn chưa no sao?”
“Anh có thể lý giải là em đang ghen không?” Quân Hạo Kiện hỏi, mắt hiện ý cười.
Hoàng Yến Chi nghẹn họng: “Em thích ăn cay, không thích ăn chua.” Cô đưa hộp thức ăn trong tay cho Quân Hạo Kiện.
“Em mua cho anh ở trên đường về.”
Quân Hạo Kiện cầm lấy, nhưng không mở ra mà hỏi: “Em ăn chưa?”
Mắt Hoàng Yến Chi hơi chớp. Đây không phải là lần đầu tiên Quân Hạo Kiện hỏi cô như vậy. Mỗi lần đưa cơm cho anh, câu đầu tiên anh hỏi đều là cô ăn chưa.
"Em ăn với Tiểu Linh rồi." Đây là mua riêng cho anh.
Lúc này Quân Hạo Kiện mới hộp thức cơm ra ăn.
Hoàng Yến Chi ngồi bên cạnh, lẳng lặng nhìn anh. Tốc độ ăn cơm của anh rất nhanh, nhưng lại rất lịch thiệp.
“Uống thêm canh nhé?” Hoàng Yến Chi nhìn về phía hộp giữ nhiệt của Hoàng Hi Lan.
Quân Hạo Kiện thong thả xếp hộp cơm lại, ném vào thùng rác: “Anh sợ ăn không tiêu.”
Hoàng Yến Chi:...
Cô không ngại mà anh lại còn già mồm.
“Bỏ thì phí, em cho mấy cô y tá điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933664/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.