Quân lão gia nói vọng vào trong bếp, rồi hạ giọng thì thầm: “Trẻ tuổi đúng là tốt thật, còn sung sức như vậy được. Sung cũng tốt, không thì đến bao giờ mình mới có thể trông thấy chắt trai của mình được.”
Quân Hạo Kiện cười khổ. Biết ông nội hiểu lầm nhưng anh cũng không giải thích.
Biết Hoàng Yến Chi đang nghỉ ngơi, Quân Hạo Kiện cũng không lên tầng quấy rầy cô mà đến nhà họ Hoàng.
“Hạo Kiện, anh đến rồi.” Hoàng Hi Lan đang định ra ngoài, trông thấy Quân Hạo Kiện liền đặt túi xuống. Cô ta nhìn Quân Hạo Kiện với vẻ mặt u buồn và oán giận.
Quân Hạo Kiện chỉ lạnh lùng gật đầu, coi như chào hỏi rồi lướt qua cô ta.
“Hạo Kiện.” Hoàng Hi Lan gọi anh lại: “Anh thật lòng muốn lấy Hoàng Yến Chi sao?”
Quân Hạo Kiện dừng bước, nhìn về phía Hoàng Hi Lan: “Cô cho rằng có ai ép được tôi làm việc mà tôi không thích sao?” Ý anh rất rõ ràng, cưới Hoàng Yến Chi chính là ý muốn của anh.
Mặt Hoàng Hi Lan hiện vẻ tổn thương, mắt cũng đỏ dần lên: “Rõ ràng anh biết.. Rõ ràng anh biết của tình cảm em dành cho anh…”
Quân Hạo Kiện chau mày. Thấy cô gái trước mắt mình mang vẻ mặt đau lòng, muốn nói gì với anh nhưng lại thôi, anh hơi mất kiên nhẫn.
“Có chuyện gì, cô cứ nói đi.”
Hoàng Hi Lan nhìn anh, nhưng không nói gì.
Quân Hạo Kiện liền nhấc chân đi.
“Quân Hạo Kiện, anh không biết em yêu anh thật sao? Từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, em đã yêu anh rồi. Em cố gắng nỗ lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933650/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.