Quân lão gia không phải là một người bạc đãi chính mình, mặc dù trên người không có xu nào, nhưng ông vẫn gọi khá nhiều món đặc sản của quán.
Đến lúc ông ăn no, nhìn trái ngó phải cũng không thấy vệ sĩ đến tìm, mà phục vụ lại cứ liếc sang đây, dáng vẻ như sợ ông bỏ chạy, khuôn mặt của Quân lão gia liền hơi nóng lên.
Thật không may là, ông lại không nhớ được số của vệ sĩ, nên cho dù có mượn điện thoại của người khác thì cũng không thể gọi cho anh ta được.
Đang lúc Quân lão gia vò đầu bứt tai không biết phải thế nào, Hoàng Yến Chi ngồi bàn bên cạnh ông bỗng đứng lên, đi thẳng tới quầy tính tiền, sẵn tiện trả luôn cho ông.
Lúc đầu Quân lão gia không biết, đến lúc phục vụ đi tới đưa hai tờ tiền giấy cho ông, chỉ vào Hoàng Yến Chi ở ngoài cửa, nói: “Vừa rồi cô gái kia đã thanh toán xong, đây là tiền thừa của ông, xin ông nhận lại.”
Nói là tiền thừa nhưng lại là hai tờ tiền chẵn, Quân lão gia ngớ người nhìn theo hướng phục vụ nói, nhưng chỉ thấy một bóng lưng dỏng dạc.
Quân lão gia lập tức đứng dậy đuổi theo, ngay cả tiền thừa mà phục vụ đưa cũng không lấy.
Hoàng Yến Chi không đi nhanh, Quân lão gia lập tức đuổi kịp.
“Cô bé, cô bé chờ ông một chút.”
Hoàng Yến Chi loáng thoáng nghe có người gọi mình ở phía sau, bèn dừng chân lại.
Quân lão gia chạy mà thở hồng hộc, cũng đã già rồi, cơ thể hơn tám mươi sáu mà sao so với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-trong-hon-nhan/933624/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.