Cũng vừa hết ba ngày Tuệ Lâm phải trở về Thành Phố B, ngồi trên máy bay chuyên dụng, cô đưa mắt nhìn qua cửa sổ máy bay ngắm toàn cảnh thành phố Paris trong tầm mắt.
Đây cũng là nơi mà cô từng ao ước rằng đến khi đủ tròn 18 tuổi, cô sẽ đặt chân tới thành phố xinh đẹp lãng mạng này một lần.
Sau đó biến cố kéo tới, giấc mơ đó bỗng chốc kéo dài đến tận bây giờ, vừa hay lại đi cùng người cô yêu, còn là “ra mắt” gia đình anh, tuy ba anh có chút không ưa thích cô, nhưng Tuệ Lâm không để trong lòng, vì anh có nói. “Ông ấy có thích hay không, không quan trọng. Ông bà nội anh thích em là được."
Đúng, tuy cô có chút chưa sẵn sàng để gặp gia đình anh, nhưng anh lại bất ngờ đưa cô về, ba anh lại không đồng ý cô, nói Tuệ Lâm không suy nghĩ không lo lắng là nói dối.
Lời anh nói ra, Tuệ Lâm gỡ được tảng đá đè nặng trong lòng, tuy ba anh không thích cô, nhưng ngược lại bà bà và lão gia rất quan tâm cô.
Nhất là bà bà luôn cưng chiều chăm sóc cô như con cháu của Lục gia, người thiếu cảm giác tình thương từ gia đình làm sao mà kiềm được lòng cơ chứ.
Thế nên cô rất ngoan ngoãn, chỉ cần Hạo Vũ buông cô ra là cô lại chạy ngay ra vườn hoa kiếm bà.
Bà bà và Tuệ Lâm có một sở thích chung chính là ngắm hoa hửi mùi hương thơm tự nhiên của chúng, thế nên muốn kiếm bà bà hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-noi-anh/2822418/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.