Hứa Trạch về đến trung tâm thành phố, trước tiên anh đã đến Viện kiểm tra chất lượng thực phẩm, anh cần một bản báo cáo kiểm tra chất lượng chính thức. Khi trở về nhà, anh chia bánh óc chó ra những chiếc hộp đựng thực phẩm xinh xắn, là loại hộp nhỏ được làm bằng gỗ xoan đào, trông vô cùng trang nhã và sang trọng. Cứ thế cho đến bảy giờ tối mới đóng gói xong xuôi, giúp việc trong nhà đến muốn giúp đỡ nhưng anh không chịu, một mực giữ khư khư như bảo bối, sợ người khác làm hỏng. 
Buổi tối, đại thiếu gia nhà họ Hứa xách theo một túi lớn bánh óc chó đến gõ cửa từng nhà tặng bánh, đến cả bảo vệ hay quản lý khu nhà cũng tặng hai hộp. Cuối cùng là nhà của Giản Ninh. 
Hứa Trạch cầm một hộp bánh, ấn chuông cửa nhà Giản Ninh. Giản Ninh vừa ăn tối xong, nhìn thấy Hứa Trạch cô nán lại một chút, chưa lên phòng, nếu là trước đây thì cô đã lên trên đọc sách rồi. Nhưng vì phép lịch sự, nên không lập tức đi lên. 
“Chú Giản, dì Tĩnh, đây là sản phẩm bánh óc chó mới của nhà con, con mang sang tặng hai người nếm thử.” Hứa Trạch kính kính cẩn cẩn đưa hộp bánh óc chó tới, vô cùng nghi thức, khiến người ta không khỏi chú ý tới. 
Giản Ninh nhìn Hứa Trạch, không hiểu anh đang muốn chơi chiêu gì, nhưng cô có thể ngửi thấy một màn âm mưu vô cùng mãnh liệt. 
“Dì Tĩnh, dì nếm thử đi ạ.” Hứa Trạch vừa nói vừa mở hộp bánh óc chó bằng gỗ ra. 
“Ừm, hương vị không tồi.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-nho-nho/227017/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.