“Đồ thần kinh!” Giản Ninh giơ chân lên đá vào bắp chân Hứa Trạch một cái.
“Á.” Hứa Trạch nghẹn giọng nói: “Em yêu anh!” Anh chịu đau đọc nốt câu cuối trong bức thư tình, xem ra khá là ngoan cường.
Cũng may là anh ghé sát vào tai cô nói, nếu không cả lớp sẽ nổ tung luôn rồi.
“Này, sao tai em lại đỏ thế?” Hứa Trạch nhìn cô, khóe miệng lộ ra nụ cười.
“Bị anh chọc tức.” Giản Ninh quay mặt sang, nói: “Tôi cứ hễ tức giận là tai lại đỏ, mà tai cứ đỏ là lại muốn đánh người.”
Giản Ninh nói xong, liền lấy súng cao su trong cặp sách để ở ngăn kéo ra, đập đập vào đùi anh.
Động tác đột ngột này suýt chút nữa thì dọa chết Hứa Trạch.
“Con mẹ nó, còn tiếp tục làm phiền người khác nữa, tôi sẽ bắn vỡ trứng của anh.” Giản Ninh nhìn anh, nói.
Nụ cười vẫn nguyên vẹn trên khuôn mặt, dáng vẻ dịu dàng, ngoan hiền, khó có thể tưởng tượng được cô lại nói ra một câu tàn nhẫn và thô bạo như vậy.
“Chị gái, chị có thể thay đổi sở thích khác được không hả?” Hứa Trạch khép khép chân, nói.
Lần đầu tiên anh gặp một người con gái hở ra cái là muốn đập vỡ trứng của người ta, đúng là đồ thô lỗ, đồ lưu manh, cũng thật hấp dẫn, cô cố ý làm vậy đúng không, cố ý tán tỉnh anh?
“Không thể.” Giản Ninh trả lời ngắn gọn, không cho anh có chỗ thương lượng.
“Vậy cũng được, nhưng không cho phép em làm vậy với người khác.” Hứa Trạch nói: “Chỉ được làm với anh.”
Nói xong anh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-nho-nho/227011/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.