Con cái của gia đình khác sau khi thi xong đại học thì coi như được giải phóng hoàn toàn, còn Giản Ninh thì ngày nào cũng chạy đi chạy lại giữa nhà và bệnh viện.
May mắn thay tình trạng hồi phục của Giản Thế Huân khá tốt, rất nhanh đã được ra viện, chỉ có điều một bên chân cử động không được linh hoạt, e là phải chống nạng cả phần đời còn lại. Về vấn đề này, Giản Thế Huân suy nghĩ khá thoáng, ông ấy cho rằng đây là sự trừng phạt mà ông trời dành cho mình, hình phạt cho một đêm hồ đồ thời trẻ.
Giản Ninh thường xuyên hầm canh sườn heo mang tới.
“Tiểu Ninh.” Giản Thế Huân đang ngồi trong hoa viên, gọi Giản Ninh một câu: “Lại đây tắm nắng cùng ba.”
Giản Ninh đi đến giúp Giản Thế Huân bóp chân.
“Có thể kiểm tra kết quả thi đại học chưa?” Giản Thế Huân vừa chỉ vào chiếc ghế bên cạnh vừa nói: “Đừng bóp nữa, ngồi xuống nghỉ ngơi một lát đi.”
“Hai ngày nữa là có thể kiểm tra rồi ạ.” Giản Ninh nói xong liền ngồi xuống ghế.
“Có trường đại học nào mà con thích không?” Giản Thế Huân hỏi.
“Không ạ, đợi có kết quả con sẽ tính.” Giản Ninh mỉm cười đáp.
Tài xế lái xe tải vẫn đang lẩn trốn, nhưng cảnh sát đã xác định được phạm vi hoạt động gần đây của đối phương, ước tính rằng rất nhanh sẽ bị bắt. Quả nhiên, ba ngày sau tài xế đó đã lọt lưới.
Khu vực mà Giản Thế Huân xảy ra tai nạn ô tô là nơi giao nhau giữa nội thành và ngoại ô, tài xế ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-nho-nho/1057032/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.