Tan học, khi Giản Ninh cất sách vở vào cặp sách, mới phát hiện không thấy bức thư đâu cả. Cô cẩn thận kiểm tra lại một lượt, thậm chí là cả ngăn bàn cũng tìm, nhưng vẫn không thấy. 
“Lấy ra đây.” Giản Ninh nhìn Hứa Trạch, nói. 
“Cái gì?” Hứa Trạch vừa thu dọn sách vở vừa hỏi. Còn rất biết phối hợp, cau mày một cái, giả bộ rất giống thật. 
“Bức thư.” Giản Ninh: “Đưa cho tôi.” 
“Thư gì, sao anh biết, anh không biết.” Hứa Trạch tiếp tục ngả ngốc. 
Giản Ninh lấy khẩu súng cao su nhỏ trong cặp sách ra, chuẩn bị uy hiếp. 
Triệu Dã và Vệ Thành Thành ở phía sau hô to: “Đi thôi, đi thôi.” 
Hứa Trạch nhân cơ hội đứng dậy, đi về phía cửa sau đập vào tay hai người đó một cái. Giản Ninh chỉ đành bất lực mỉm cười, không đưa thì không đưa, dù sao thì đối với cô, Dương Phi cũng chẳng có gì thú vị. 
Về nhà, ăn xong bữa tối, Hưa Trạch lên phòng mình, lấy bức thư tình mà Dương Phi viết cho Giản Ninh ra. Vì tôn trọng sự riêng tư của Giản Ninh, anh không mở ra, mà cứ thế đốt luôn, đến cả tro bụi cũng chẳng để lại. Nhưng trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu, tương đối khó chịu. Bức thư tình đầu tiên của cô, chẳng lẽ không nên là do anh viết hay sao? Dương Phi, cái tên khốn nạn, sớm muộn gì thì anh cũng phải gọi cậu ta ra đánh cho một trận. 
Hứa Trạch liếc nhìn miếng băng dán hình Hello Kitty trên tay mình rồi đưa lên mũi ngửi ngửi, thơm thật. Sau đó lại khẽ chạm vào môi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-nho-nho/1057003/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.