Sân bay đông nghịt người, cái không khí nóng rát hòa cùng những mùi tàu xe khó chịu khiến người ta muốn nhanh chân rời đi. Thế mà có nhiều người vẫn luyến tiếc ngoảnh lại với nét mặt vô cùng ngưỡng mộ. Một cô gái có vẻ đẹp kiều diễm vừa bước xuống máy bay. Không chói lòa, rực rỡ nhưng lại vô cùng thu hút. Cô gái mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần jean đen đơn giản nhưng trông rất thời trang, mái tóc thẳng mượt tự nhiên cùng gương mặt thanh tú. Phải, đó chính là cô, Trịnh Hiểu My, cô đã thực sự trở về.
3 năm trước
- Hiểu My, cậu nghĩ kĩ lại đi được không, tên đó có gì để cậu yêu chứ ?
- Thôi, cậu đừng nói nữa mà, cậu ấy thực ra không giống như cậu nghĩ đâu, chỉ là...
- Cậu thực hết thuốc chữa !
Tú Linh đã tức giận bỏ đi sau khi bất lực trước cái tính cố chấp của con bạn thân. Bất lực thật rồi ! Dẫu biết con người ta khi yêu sẽ mù quáng nhưng có thật sự là tới mức thế không ? chẳng lẽ nào nó không biết rằng người nó quan tâm ngày đêm là một tên đào hoa cỡ nào hay sao ? Mà như thế thì cũng chẳng hề gì, miễn là người ta thật lòng, còn đằng này, tên đó lại chẳng biết yêu thương thật không, chỉ thấy có mỗi Hiểu My là coi trọng hắn thôi, lúc nào mở miệng cũng " cậu ấy là người mình thích". Hiểu My lại là đứa hiền lành, dễ bị bắt nạt, dễ tin người, chẳng biết rồi nó sẽ ra sao nữa.Thật tức chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-nghe-em-noi-em-han-anh/70378/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.