- Chị, em đi học đây !
- Ừ, nhớ về sớm nhé !, hôm nay chị sẽ nấu rất nhiều món ngon đấy !
- Vâng
Nhìn Bảo My khuất sau cánh cửa sắt, nơi những khóm hoa đang đua nhau nở rộ, lòng cô có một cảm giác gì đó rất khác thường, nao nao, bồn chồn, cảm giác y hệt như lúc nhận được tin bố mẹ cô ra đi......
Bảo Lan sau ngày làm việc mệt mỏi đã nhanh chân về nhà, chuẩn bị cơm tối.
Mười lăm phút, hai mươi phút.........
Một tiếng, hai tiếng........
Bảo Lan hết đi ra rồi lại đi vào, nhưng cánh cửa vẫn im lìm không tiếng động
Rồi một cú điện thoại, cả thế giới như sụp đổ chỉ trong một giây !
Người ta nói Bảo My bị tai nạn, cô không thể nhận ra Bảo My, vì những người gặp tai nạn đều không thể nhận diện chính xác được, nhưng có một thứ, duy nhất Bảo My mới có, trong chiếc túi xách bên cạnh, có vật may mắn của hai chị em cô. Đó là vật không thể bị cháy hay bị ướt, là món quà mà ba mẹ cô đã rất khó khăn mới kiếm được.
Thứ đó là duy nhất, trên đời này, ngoài Bảo Lan ra, không thể tìm ra người có cái giống như vậy......
Bảo Lan như không còn thở được, cô điếng người, chao đảo, mất phương hướng....Đó là em gái cô, đứa em gái duy nhất, người thân duy nhất còn lại.......
Bảo My ! Không ! Áaaaaaaaaaaa
Cơn ác mộng làm Bảo Lan giật mình, trên trán cô, mồ hôi đầm đìa.
Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-nghe-em-noi-em-han-anh/3273589/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.