....Anh yêu em...
Khỉ thật !
Câu nói rất thật tâm của Minh Kỳ lọt vào tai Hiểu My lại trở thành ngòi nổ cho nhũng uất nghẹn bấy lâu.
Một con người đang cứng đờ vì kinh ngạc, vì không biết ứng phó sao, lại ngay lập tức vùng vằng, dùng hết sức lực đẩy mạnh anh ra.
- Vũ Minh Kỳ, anh không nên dùng chiêu cũ rích này với tôi nữa, tôi....bây giờ không phải là Trịnh Hiểu My của ngày xưa, dễ dàng bị anh lừa gạt. Hừ, anh nói yêu tôi, haha, thật tức cười. Anh cũng có lúc yêu tôi sao ? - Hiểu My gạt đi những giọt nước mắt trên khóe mắt, cười lạnh một tiếng. Giọng nói của cô ngập tràn sự phẫn nộ, tức giận và cả sự khinh bỉ.
Vũ Minh Kỳ nghe cô nói, tim thấy nhói lên. Từ bao giờ, hình ảnh anh trong cô lại tồi tệ đến thế ? Anh gượng cười, tiến đến gần cô, nhưng anh càng lại gần, cô lại như sợ hãi lùi xa.
- Hiểu My, em hãy tin anh, một lần nữa. Hãy cho anh cơ hội........
- Haha, cơ hội, cơ hội sao ? Tôi cũng xin anh, thật lòng xin anh, anh cũng hãy cho tôi cơ hội được sống một cuộc sống bình yên, như lúc chưa quen biết anh. Tôi, đã không bao giờ có thể tin lời anh nói, mãi mãi, không bao giờ có thể.......Anh nói xem, nếu lần này tin anh, liệu đến bao giờ tôi lại bị bỏ rơi ? 1 ngày, 1 tuần, 1 tháng, 2....
- Trịnh Hiểu My ! tại sao em lại như thế ? Hãy tin anh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-nghe-em-noi-em-han-anh/3273581/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.